5.
Mấy ngày sau, tôi đã xử lý hết mọi việc ở công ty, Ngụy Hứa cho tôi nghỉ phép để tôi đi lựa chọn váy cưới, khách sạn và các vấn đề khác cho buổi lễ đính hôn.
Vừa lái xe ra khỏi nhà, mẹ tôi đã gọi điện cho tôi.
"Mạn Mạn, mẹ nghe nói hôm nay con đi chọn khách sạn và trang phục cho lễ đính hôn, chuyện quan trọng như vậy sao con không nói cho mẹ biết? Mẹ đã xin nghỉ để đi cùng con rồi. Con đang ở đâu? Để mẹ tới tìm con?"
Tôi chuyển ra ngoài ở riêng đã lâu, đây là lần đầu tiên mẹ quan tâm tôi sống ở đâu, trong lòng tôi chợt cảm thấy bất an.
Có lẽ là tôi suy nghĩ nhiều quá, chúng tôi là một gia đình mà, họ cũng là ba mẹ ruột của tôi…
"Mẹ, mẹ ở chỗ nào? Để con tới đón mẹ."
Tôi lái xe về đến nhà, Lâm Thanh Nguyệt cũng chờ ở ngoài cửa.
Cô ta từ xa nhìn thấy tôi, mỉm cười hướng tôi chào hỏi, sau đó chạy tới ôm lấy cánh tay của tôi, làm nũng.
"Chị, em còn tưởng rằng chị còn đang giận em, không muốn gặp em."
Thời điểm Lâm Thanh Nguyệt giả thành một bông hoa trắng nhỏ thuần khiết, quả thực không thể nào bắt bẻ.
Đối mặt với sự khác thường của cả nhà, tôi mặc dù nghi ngờ, nhưng vẫn mỉm cười, mặt không đổi sắc.
Trên đường đi, Lâm Thanh Nguyệt ở ghế phụ líu ríu nói không ngừng.
"Chị, chiếc nhẫn này không phải là phiên bản giới hạn cho Tết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-tra-xanh/2725591/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.