Chương trước
Chương sau
Sau khi giải tỏa mọi nổi niềm của mình cho hắn nó cảm thấy nhẹ nhõm hẳn , nó cảm thấy sự ấm áp nơi cơ thể hắn khi ôm chặt nó , sự ấm áp mà nó cần biết bao lâu nay . Từ bé đến giờ , lần đầu tiên có một người bạn chân thành , lắng nghe tất cả những gì nó nói , mà không tỏ ra sợ sệt hay kinh tởm về cái ký ức kinh khủng của nó . Và bây giờ nó đã chợt nhận ra rằng hắn đã trở thành một phần tử vô cùng quan trọng trong ngôi nhà này và cũng có thể là trong tim nó nữa .
Còn hắn khi nhìn thấy nó run rẩy sợ sệt , lấp bấp kể về câu chuyện kinh khủng trong tuổi thơ của nó ,thì tim hắn như nhói lên từng cơn và hắn đã thầm nghĩ rằng mình sẽ bảo vệ người con gái này , bảo vệ cái thân thể bé nhỏ mà chịu quá nhiều vết thương cay nghiệt . Tuy trong đầu hắn không còn tí trí nhớ nào về quá khứ , nhưng đối với hắn hiện tại và trong tương lai chỉ cần được ở bên nó thì con tim hắn sẽ được bình yên hơn bao giờ hết và sẽ không cần phải cố gắng tìm cách để cái trí nhớ đó quay về nữa . Và trong lúc này hắn chợt nhận ra rằng mình đã yêu mất rồi , yêu người con gái khép kính , tuy bao bọc bên ngoài là một lớp mặt nạ với sự mạnh mẽ , lạnh lùng nhưng bên trong lại là một trái tim yếu ớt và mỏng manh có thể vỡ tan bất cứ lúc nào . Vì vậy hắn quyết tâm sẽ bảo vệ nó dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra thì hắn cũng sẽ chẵng để nó rời khõi tầm nhìn của mình .
....
Buổi sáng đầu tuần trong lành mát mẽ đã đến , tự nhiên hôm nay bà chẵng nghe tiếng cãi cọ của nó và hắn mà đổi lại đó là sự dịu dàng của hắn đối với nó , và sự ngượng ngùng của nó khi đáp lại '' Chuyện gì đã xảy ra chăng ??? Có thể là ...........'' đang suy nghĩ chợt trên môi bà xuất hiện một nụ cười hiền hậu nhìn ngắm hai đứa cháu .
Vừa dắt xe ra cửa nhà :
- Chết sao chân mình nhức thế này nhỉ ???_ hắn nhìn xuống chân nhăn mặt giả vờ nói .
- Cậu bị sao vậy ??? _ nó chạy lại lo lắng hỏi .
- Không biết nữa nhưng chắc tớ chở cậu đi không được rồi _ hắn gãi đầu làm ra vẻ khó xữ .
- Thôi cậu lên tớ chở cho _ nó leo lên xe rồi nói .
- Yeah !!!!!!!_ hắn hét một cách sung sướng và nhảy lên .
- Nè chân đau mà nhảy hay vậy ?????_ nó ngờ nghệch hỏi .
- Á chết tớ quên đau quá _ chợt nhận ra hạnh động của mình hắn cuối xuống giả vờ làm bộ mặt đau khổ nhất có thể .
- Thôi lên nhanh đi sắp trễ giờ rồi kìa _ nó giục hắn mà không nhận ra việc mình đã bị lừa .
Hắn leo lên xe mỉm cười mãn nguyện có lẽ là vì ý đồ bắt buộc nó phải chở đã thành công , chẵng hiểu sao hôm nay hắn lại muốn ngồi sau lưng nó đến như vậy , có lẽ hắn muốn cảm nhận được cái hơi ấm tỏa ra từ thân thể này và muốn được nhìn ngắm cái bờ vai nhỏ bé và mái tóc bồng bềnh trong gió . Hương thơm từ người nó tỏa ra làm hắn cảm thấy dễ chịu vô cùng , bất giác hắn đưa tay vòng qua eo nó , ôm nhẹ nó lại . Bất ngờ bị ôm nó kít ngay lại quay ra đằng sau :
- Cậu....cậu...làm....gì...vậy ...hả ???_ nó đỏ mặt nhìn hắn hỏi .
- Àk.....ờ....tại ...gío lạnh quá nên tớ định ôm cậu cho nó ấm ý mà _ hắn gãi đầu nhìn trời ra vẻ ngu ngơ nói .
- Lạnh cái đầu cậu đó ??_ tự nhiên nó giận giữ nạt vào mặt hắn .
- Tớ xin lỗi mà , thôi mình đi đi _ hắn cười trừ rồi nói . Nó đành làm lơ mà đi tiếp .
Bản thân nó chẵng thể hĩu nổi vì sao khi nghe câu trả lời của hắn nó lại cảm thấy bực bội vô cùng '' Mình mong đợi cái gì nhỉ ??? Chẵng lẽ là mình mong đợi tên đó nói là vì thích nên mới làm vẫy sao , không không không phải mình không hề suy nghĩ như vậy .. không không phải mà '' cái đầu nó như muốn nổ tung ra vì những cuộc đầu tranh suy nghĩ này , mặc dù nó muốn phủ nhận nhưng thật sự mà nó thì nó đã hy vọng như vậy .
Hắn ngồi sau thì cứ ngẫn ngơ về cái hành động ngốc nghếch của mình '' Nguy hiểm thật , sao mình lại không thể kiểm soát được hành động của mình nữa rồi . Có lẽ phải giữ khoảng cách với cô ấy thôi , nếu không mình chẵng thể nào kiềm chế được bản thân mà làm tổn thương cô ấy mất '' hắn ngồi gật gù tỏ vẻ đồng ý với cái suy nghĩ của mình .
Vừa đến cỗng trường hắn phi nhanh xuống xe :
- Để tớ dắt xe vào cho , cậu lên lớp trước đi _ hắn nhe răng cười .
- Ờ _ nó gật đầu .
Hắn dắt xe thoan thoắt chạy vào chỗ gữi xe . Nhìn hắn chạy trong đầu nó thoáng nghĩ '' Ủa sao chân cậu ấy đau mà chạy nhanh quá vậy ??? Chẵng lẽ mình đã ..............bị lừa sao ??'' khuôn mặt nó trông ngớ ngẩn hẳn . Và nó vẫn đứng y nguyên cái chỗ đó chờ hắn ra , hắn từ trong nhà xe vui vẻ với chiếc chìa khóa trong tay bước ra thì thấy nó vẫn đứng bất động chỗ đó , hắn nhanh chân chạy lại bên cạnh nó :
- Cậu sao vậy ??_ hắn mỉm cười thật tươi .
- Sao cậu lừa tớ hả ??_ nó nhìn hắn bốc lữa .
- Lừa gì cơ ??_ hắn vẫn ngây thơ đáp vì chưa hĩu cái sự tình là chi .
- Cái chân _ nó nghiến răng nói .
- Cái chân...............àk...àk...ờ...Lúc nãy nó hết mất tiu òi _ chợt nhận ra vụ cái chân hắn run rẩy nói đại .
- Cậu ......................._ nó chưa kịp nói thì tiếng chuông vào lớp reo lên làm nó giật cả mình .
- Chết vào lớp rồi mình chạy thôi _hắn nói xong kéo tay nó chạy thật nhanh . Nhưng cũng khéo léo để nó không phải té .
Từ lúc bàn tay hắn nắm chặt lấy tay nó , nó cảm nhận rằng tim mình đang đập loạn xa cả lên . Nó thầm nghĩ có lẽ là vì chạy nên tim mới đập nhanh như thế này , và khuôn mặt đỏ lừ kia cũng là do hơi nóng toát ra từ người mình .
Cũng hên sao là cả 2 vừa vào kịp lúc cô giáo chưa vào thế là cả hai nhanh chân an tọa vào chỗ ngồi . Ngước sang nó thở phào nhẹ nhõm thì thấy nó đang quay sang chỗ khác để che dấu khuôn mặt đỏ lừ của mình còn hắn thì cứ ngỡ là vì mình nắm tay nó làm nó sợ nên cảm thấy có lỗi vô cùng , và thầm nghĩ rằng phải giữ một khoảng cách nhất định nếu không thì hắn sẽ đẩy nó rời xa hắn mất .
Giờ ra chơi đến hắn định đứng lên chạy đi mua đồ ăn cho nó ,thì cả đám con gái trong lớp bu chặt cứng xung quanh làm hắn chả động đậy được tí nào . Chợt có một giọng nói búp bê lanh lảnh vang lên :
- Cho hỏi có anh Rin trong lớp không ạ ??_ một cô bé với vóc dáng nhỏ bé , mái tóc dài uốn ở phần đuôi và một khuôn mặt vô cùng dễ thương với hai con mắt to tròn , long mi uống cong ,một cái mũi thẳng tắp bé xinh , một đôi môi đỏ mộng . lên tiếng gọi vọng vào lớp .
Cả cái đám bu hắn quay nhanh ra về phía cửa lớp nơi phát ra cái giọng nói , gương mặt đằng đằng sát khí nhìn cô bé . Còn cả đám con trai thì nháo nhào cả lên vì cô bé xinh đẹp tựa như búp bê đó , hình như là thiên thần của trường thì phải .
Hắn giương đôi mắt khó hĩu nhìn ra phía bên ngoài , rồi cũng đứng dậy bước ra phía cô bé đó .
Cô bé được mệnh danh là thiên thần đó thật sự là ai và có ý định gì với hắn ???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.