Tôi đứng ở cửa, bị họ nhìn chằm chằm đến mức hoảng sợ và nổi hết da gà.
Ba người họ, tại sao tôi lại cảm thấy họ đã trở nên giống hệt nhau?
Mắt to, mũi cao, mặt trái xoan nhỏ nhắn, cằm nhọn.
Ngay cả dáng người cũng rất giống nhau, eo nhỏ, cánh tay thon dài, bộ ngực đầy đặn.
Giống khắc ra từ một khuôn.
Đây là thế nào? Bạn trai giống nhau, thậm chí ba người họ cũng giống nhau?
Bọn họ có thể phân biệt đâu là bạn trai và bạn gái của mình không?
Tôi không khỏi há hốc mồm.
Nhìn theo cách này, tôi, người vẫn còn bình thường, có vẻ hơi lạc lõng giữa ba người hoàn mỹ và giống nhau.
Họ không còn giống như trước đây mà ngày càng trở nên giống nhau, nhưng thật kỳ lạ là tôi vẫn có thể phân biệt được họ, mặc dù họ trông rất giống nhau.
Tôi chỉ cần nhìn vào mắt họ là tôi biết ai là ai.
“Lâm Yên, cậu quay lại rồi à.”
Tưởng Hi ngồi tại chỗ, dùng ánh mắt đờ đẫn nhìn tôi, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười quỷ dị mà hắc ám.
“Phương Vũ Hàm, đây là trà sữa mà bạn trai cậu nhờ tớ cầm lên hộ này.”
“Trương Lai, đây là hoa bạn trai cậu tặng để xin lỗi.”
Tôi sợ hãi trước ánh mắt của Tưởng Hi nên vội vàng đưa đồ trên tay cho họ để tránh ánh mắt sắc bén của Tưởng Hi.
Phương Vũ Hàm và Trương Lai dường như không quan tâm đến những thứ mà bạn trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-tham-my/2987239/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.