Buổi tối, Ngụy Giang Thiên vừa cửa, hai con chó nhỏ liền quấn quýt vui vẻ cực kì nhiệt tình. Có vẻ như chúng đã được cho ăn rất no, bởi khi chỉ khi no thì chúng mới cao hứng như vậy.
Tâm Đan ngồi trên ghế sô pha, xếp bằng hai chân, một tay chống cằm một tay cầm điều khiển ti vi liên tục chuyển kênh.
Dạo này có lẽ vì trời hơi lạnh nên hôm nay cô không mặc áo phông như mọi khi mà thay vào đó là chiếc quần bó sát dài màu đen cùng với áo len cổ lọ màu xanh rêu để giữ ấm. Có vẻ như vừa tắm xong, mái tóc vẫn còn hơi ướt được tùy tiện xõa xuống phủ lên cái gáy trắng ngần. Nhìn từ góc độ của anh, quả thật bộ dáng này của cô đáng yêu không cưỡng được.
Ngụy Giang Thiên không tạo ra tiếng động, cởi bỏ áo khoác móc lên kệ treo đồ sau đó đi vào phòng, một lúc sau đi ra với cái máy sấy tóc trên tay.
Tâm Đan vốn dĩ không đặt tâm trí vào cái ti vi, cô liên tục chuyển kênh còn trong đầu thì nghĩ tới những lời đồn ở trường. càng nghĩ càng cảm thấy sầu não không yên.
Cho tới khi một bàn tay nhẹ nhàng luồn vào tóc mình, Tâm Đan mới giật mình quay lại. Ngụy Giang Thiên liền xoay mặt cô về phía ti vi. "Yên nào, anh giúp em sấy tóc."
Tâm Đan ngồi yên lại. "Anh về khi nào vậy?"
"Em thật sự không nhận ra sự tồn tại của anh sao?"
Cô nói. "Em không để ý."
Anh nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-nu-phu-boss-phan-cong/3253155/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.