Ngụy Giang Thiên phì cười chỉ sang bên kia đường. "Xe bên kia."
Tâm Đan quay lại, nhìn thấy trước cửa nhà hàng lớn có xe của anh. Đúng là anh vừa từ nhà hàng bước ra thật, cô đột nhiên nhớ tới một câu nói từng xem trên mạng. Cuộc đời không phải phim ảnh, không có quá nhiều lần không hẹn mà gặp như vậy.
Cô bước chân định băng qua đường lớn nào ngờ anh phía sau kéo lại. "Đi chậm thôi, qua đường không cần phải bán mạng."
Anh nắm lấy tay cô dẫn qua đường, cô cũng không nói gì mặc kệ anh muốn dẫn thì dẫn. Không biết từ bao giờ, mọi động chạm thân thể từ phía anh đối với cô lại bình thường cứ như thể chuyện đương nhiên như vậy. Trùng hợp lúc này, có một cậu bé cũng được một người đàn ông khác dắt qua lộ, cậu bé nhỏ tuổi ngước lên nói. "Chú ơi, chị kia lớn rồi còn phải nhờ người khác dắt qua đường kìa."
Người đàn ông nắm tay thằng bé nói nhỏ. "Đừng nói bậy."
"Cháu đâu có nói bậy, lớn như vậy rồi vẫn không biết qua đường..."
Tâm Đan thật sự vừa giận vừa buồn cười, cô giãy tay ra phụng phịu nói. "Thật không ngờ có ngày em còn thua cả một thằng nhóc."
Lúc này tiếng kèn xe ở đâu phát tới làm Tâm Đan giật cả mình nhảy lên túm lấy tay anh. Ngụy Giang Thiên bị bộ dáng như mèo nhỏ sợ chết của cô làm cho không biết phải nên xử sự thế nào cho phải, anh đan năm ngón tay và tay cô rồi tiếp tục qua lộ, kèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-nu-phu-boss-phan-cong/3253131/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.