Tuy mọi người thuộc có quan niệm rằng thức ăn ở bệnh viện sẽ kém chất lượng, lúc đầu Tâm Đan cũng nghĩ như thế nhưng ở bệnh viện Bách Nhật thì đúng là tốt hơn với cả khối nơi khác. Mấy ngày nay vừa phải làm thêm vừa phải chạy thực tập cô đã thiếu nước vô cùng nhiều vì vậy Tâm Đan ăn một phần súp cua, Ngụy Giang Thiên thấy thế cũng gọi giống như cô.
"Để cảm ơn thầy đã giúp Gia Vi, bữa này em sẽ mời."
"Ai mời thế?" Nguyễn Trọng Hy không biết xuất hiện ở đây khi nào, Tâm Đan vừa dứt câu thì anh ta cũng tự nhiên ngồi xuống bàn. "Tâm Đan, là em mời sao?"
"Anh ở đâu ra đây thế?" Tâm Đan nhíu mày.
"Đến bệnh viện không để khám bệnh chẳng lẽ uống cà phê à?"
"Hừ" Tâm Đan lườm anh ta. "Phải rồi, anh lúc nào cũng sáng một cô tối một cô, đúng là đã tới tuổi lão hóa rồi. Này ông chú, tôi góp ý chân thành nhé, lớn tuổi rồi thì ăn mặc cho chỉnh tề một chút, mặc nguyên bộ vest màu đỏ thế này chói mắt thật đấy."
"Này Tâm Đan em là bỏ hay sao mà dị ứng màu đó thế? Em có biết mình khác con bò ở điểm nào hay không?"
"Tôi không biết."
"Thế mà cũng không biết, khác nhau là em đi hai chân còn bò đi bốn chân đấy."
Tâm Đan cười. "Thế còn anh, anh có biết mình khác con bò ở đâu hay không?"
"Tôi không biết, này đừng có học theo tôi đấy."
"Không biết là đúng rồi, vì anh chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-nu-phu-boss-phan-cong/3253117/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.