Sáng hôm sau, Tâm Đan không biết mình đã ngủ bao lâu
Sáng hôm sau, Tâm Đan không biết mình đã ngủ bao lâu. Khi mở mắt ra thì phải đối diện với cơn đau đầu kinh khủng, cô chống tay ngồi dậy, ngáp một cái rồi đi vào nhà vệ sinh có điều lại bị đụng đầu vào tường một cái không nhẹ. Cái cụng đầu này giúp cô tỉnh táo lại để phát hiện ra đây không phải ký túc xá ở trường? Tâm Đan nhìn xung quanh, nơi này...cô nhớ không lầm thì là nhà của Nguyễn Trọng Hy. Sao, cô lại ở nhà của anh ta chứ? Khoan đã, hình như hôm qua cô tông trúng một người...sau đó thì thế nào?
Tâm Đan nghiến răng thở dài lấy tay đập vào đầu mình, sau đó chạy vào nhà vệ sinh trấn nước cả cái đầu mình luôn. Nhờ vậy mới có thể đỡ đau đầu hơn một chút, lúc cô từ nhà vệ sinh bước ra, đầu tóc cũng như vừa gội xong. Tâm Đan tìm xung quanh, giống như lần đầu tiên, không thấy giày của cô đâu.
"Cái ông chú này hình như bị biến thái thích giày của phụ nữ ấy nhỉ? Lần nào cũng lấy mất giày của mình." Cô lẩm bẩm, rồi đi chân trần ra ngoài. Lần này khác với lần trước, vừa mở cửa đã thấy một vài vệ sĩ đi ngang qua, nhưng họ không hề cản trở gì cô, giống như ai cũng quen cô hết cả rồi vậy. Thế là Tâm Đan tự do đi lại trong nhà này...
Trên thực tế, kể từ khi cô cho một cú lên gối huyền thoại vào bụng Nguyễn Trọng Hy, đám vệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-nu-phu-boss-phan-cong/3253113/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.