Trình độ moi tin của Mộng Hương vô cùng nhanh, chỉ trong chốc lát cô nàng đã tìm ra được chỗ bán phụ kiện thể thao dưới nước và mua về một trái bóng cùng chơi. Tâm Đan cảm thấy cô hình như là mạng thủy, chỉ cần vào nước cô nhất định sẽ vô cùng phấn khởi, mọi hoạt động liên quan tới nước từ nhỏ cô luôn đứng nhất cô nhi viện.
Trong khi Gia Vi mà Mộng Hương liên tục té lăn ra bị nước làm ướt cả đầu tóc thì Tâm Đan vẫn trụ vững và còn giữ được trái bóng vô cùng tốt. Khi nãy họ cười cô không có ngực, bây giờ cô cười họ không đứng vững.
"Lâm Dung Tâm Đan." Ngụy Tử Anh Cùng một đám bạn của cô ta đi tới, khoanh tay nhướng mày. "Có dám đấu với tôi không?"
"Đấu thì đấu."
Hai nhóm sáu người dàn thành hai chiến tuyến, Tâm Đan và Ngụy Tử Anh đứng ở giữa của mỗi nhóm, cũng là người đấu chính.
Tâm Đan cười lạnh nhìn cô ta. "Đừng quên lần khảo trước kia ở trường, cô từng thua tôi, cô chắc là muốn đấu chứ?"
"Khẩu khí cũng đừng có lớn quá." Ngụy Tử Anh nhìn về phía bờ biển rồi quay lại hỏi cô. "Cô hết qua lại với anh Trọng Hy rồi lại cứ đưa mắt nhìn anh cả, cô định chơi trò gì thế?"
"Trò gì sao?" Tâm Đan cười khẩy. "Nói ra thì người ngốc như cô cũng không hiểu được."
"Cô..."
"Thế nào? Tức rồi sao?" Tâm Đan nhìn qua Mộng Hương, cô nàng hiểu ý ném trái bóng qua để cô chụp lấy. "Không chịu nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-nu-phu-boss-phan-cong/3253104/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.