Tình trạng phục hồi của Cục Tiêu diễn ra vô cùng suôn sẻ, cứ hễ có thời gian cô lại chạy tới chăm cậu ta. Cho đến một tuần sau, bác sĩ bảo cuối cùng cậu ta cũng có thể xuất viện, Tâm Đan chưa kịp mừng thì vẻ mặt của Cục Tiêu tràn đầy buồn bã, cô thấy vậy liền hỏi. "Này, được xuất viện sao cậu buồn thế?"
"Tôi thà ở trong này luôn."
"Phỉ phui cái miệng, trong bệnh viện thì có gì tốt chứ?"
"Tốt chứ sao không?" Cục Tiêu trừng mắt. "Ở đây có điều hòa, có nệm có giường, có y tá chăm sóc, còn cái gì mà không tốt?"
"Hừ, cậu có biết tiền phòng một ngày bao nhiêu không hả? tiền tiêu tháng này của tôi tốn cho cậu hết rồi." Tâm Đan lừ mắt nhìn cậu ta. "Cậu đó, sau này liệu mà tìm việc làm đi, cứ kiểu này mãi thế nào cũng bị đánh cho chết."
"Được rồi, tìm việc thôi mà..."
Tâm Đan trừng mắt cảnh cáo cậu ta một cái, cô từng quản lý mấy đám nhóc trong cô nhi viện nên thừa hiểu loại thái độ này của Cục Tiêu là đang bằng mặt không bằng lòng, cô biết cậu ta không muốn tìm việc làm, đây cũng là điều mà cô lo lắng, cứ sống trôi nổi thế này đối với một đứa trẻ là vô cùng bất lợi.
Tâm Đan theo bác sĩ đi thanh toán viện phí, nào ngờ y tá vừa thấy cô đã đọc ra được tên cô, còn rất nhiệt tình hướng dẫn cô làm thủ tục. Tâm Đan có chút cảnh giác nhìn cô ấy, sau khi làm xong giấy tờ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-nu-phu-boss-phan-cong/3253097/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.