"Yên tâm, tôi sẽ kịp thời nắm lấy tay em. Hơn nữa sẽ nắm thật chặt không buông."
Dương Nam Phương quay lại: "Tâm Đan, em leo cây giỏi. Mau leo lên xem là con gì? Khi nãy ai bắt được ống nhóm thì đưa cho cô ấy."
"Rõ!" Tâm Đan nhận lấy ống nhòm rồi vắt con dao vào thắt lưng nhanh chóng leo lên trên. Những người đứng bên dưới đem vũ khí của mình ra phòng thủ. Tâm Đan đem ống nhòm nhìn xung quanh, giọng nói khẩn trương: "Ở hướng mười giờ có ba con heo rừng đang tiến tới. Mọi người leo lên cây, bỏ balo của mình ở dưới chỉ đem theo vũ khí. Nhớ kỹ, không được tạo tiếng động và thở mạnh."
"Chết thật!" một người hô lên rồi tất cả đồng loạt làm theo lời Tâm Đan.
Khi mọi người đều leo lên cây ẩn nấp, quả nhiên có ba con heo rừng xuất hiện. Đây là giống loài thính tai, thính mũi nếu chợt nghe có tiếng động lạ, dù rất khẽ xảy ra cách đó một vài trăm mét là chúng đã phát hiện được ngay. Chúng tiến tới ngửi và những cái balo bên dưới rồi bắt đầu tuần tra xung quanh.
Dương Nam Phương ở bên góc cây đối diện nhìn qua Ngụy Giang Thiên ra dấu lặng lẽ, ý bảo sẽ cho vài người thanh niên lực lưỡng xuống dưới đấu với chúng. Ngụy Giang Thiên lắc đầu, Dương Nam Phương cũng đành im lặng.
Gia Mộng Hương ngồi trên một cành cây lớn nhìn xuống, chợt lại phát hiện mùi hôi thối ở đâu bốc ra. Cô nghĩ là có con vật nào đó chết trên cành cây nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-nu-phu-boss-phan-cong/3253084/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.