🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

***

- Trước giờ cậu lúc nào cũng kêu tớ phải đi theo hướng này, phải chạy hướng nọ. Lúc nào cũng kéo tay tớ mà lôi xềnh xệch đi. Tớ ghét nắm tay cậu lắm. Biết sao không, tay cậu rất lạnh. Thực sự rất lạnh. Sao cậu không đeo gang tay hay là tìm cách gì đó để giữ ấm tay của mình chứ?

- Nhìn xem này. Ngay cả bây giờ tay cậu cũng lạnh nữa.

- Tớ vừa xem điện thoại. Và thấy ảnh chụp cậu hôm chúng ta đi ăn tào phớ. Haha. Nhìn cậu ngộ quá đi.

- Sao cậu ngủ lâu vậy Yul? Thực sự là rất lâu rồi đấy.



- Linh Đan, tới giờ về tiêm rồi con.

Tôi ngước đôi mắt nhòe nhoẹt nhìn bố, mếu máo hỏi lại.

- Bao giờ Yul tỉnh vậy bố?

- Sẽ nhanh thôi con. Chúng ta về phòng nhé.

***

Vết thương ở chân tôi vẫn chưa lành hẳn nên tôi vẫn phải ngồi xe lăn khi qua phòng bệnh thăm Yul. Gần tuần nay ngày nào bố cũng giúp tôi sang phòng cậu ấy, tôi ngồi nói chuyện với Yul cả buổi, thực ra là tôi tự nói với bản thân. Nhưng bác sĩ nói đó cũng là một cách để giúp Yul mau tỉnh lại.

Tôi cũng thấy lạ khi không thấy bố mẹ Yul qua thăm. Hạnh Nhi nói cho tôi biết rằng đó là yêu cầu của Yul trước khi nhập viện. Lúc vẫn còn tỉnh táo Yul đã dặn bác sĩ không được để cho người nhà của cậu ấy biết. Hạnh Nhi thì vẫn hay chép miệng than vãn rằng mẹ Yul quá bận với lịch công tác ở nước ngoài còn hiệu trưởng bận với những

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoang-tu/1844865/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mặt Nạ Hoàng Tử
Chương 47
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.