Nắng dịu nhẹ tỏa sáng không gian, gió khẽ phất qua, làm cành liễu đung đưa. Quân Mặc Li ngồi tựa vào cột đá, mỉm cười thưởng thức hoa đang nở rộ trong vườn. Trên tay hắn cầm một chén ngọc, đưa lên miệng khẽ nhấp một ngụm rượu thơm.
“Thần hậu bệ hạ, không biết ngài tìm tiểu thần đến là có việc gì?”
Buông chén trong tay xuống, Quân Mặc Li mỉm cười nhìn về phía Minh Dương thần quân đang ngồi không yên ở bên cạnh.
“Thần quân, ta nghe nói ngươi đã ở thần giới hơn vạn năm?”
“Đúng, ta đã ở thần giới ba vạn năm nghìn sáu trăm hai mươi mốt năm, thời gian dài gấp đôi so với Thần Hoàng bệ hạ.” Minh Dương thần quân đắc ý cười, khuôn mặt còn lộ vẻ hơi tự kỉ.
“Vậy sao? Vậy chẳng biết vì sao mà đến tận bây giờ, ngươi vẫn chưa có con?”
“Thần hậu bệ hạ, ta a, thời gian dài tự do quen rồi, không thích trói buộc, cho nên cũng không muốn có con a.”
“Ta còn tưởng rằng đến tận bây giờ vẫn không có người đồng ý chịu sinh con cho thần quân chứ? Hóa ra là vì ngươi không thích.” Cười khẽ một tiếng, Quân Mặc Li quay sang nhìn Minh Dương thần quân.
Khuông mặt hơi cứng lại một chút, Minh Dương thần quân không ngừng phất nhanh quạt trong tay, hai bên tóc mái bị thổi tung bay.
“Sao lại có chuyện như vậy được. Người nguyện ý sinh con cho ta không thiếu a, nhưng mà thần hậu bệ hạ ngài không biết chứ, chăm sóc trẻ con khó lắm, cả ngày nô đùa ầm ĩ đau đầu cực kì, nhìn thấy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573394/quyen-4-chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.