Quân Mặc Li chống cằm, nhìn Quân Dạ Hàn ngồi ở đối diện đang ôn nhu mỉm cười nhìn mình. Hai người ngồi ở trong đình trúc mắt mẻ, gió nhẹ nhàng thổi qua, lá trúc không ngừng xao động.
“Ngươi không muốn nói chuyện với ta sao?”
“Li nhi, hôm nay ngươi mới tỉnh, phải nghỉ ngơi nhiều hơn nữa.”
“Ta đã khỏe rồi a, Quân Dạ Hàn. Thật sự.” Quân Mặc Li cười thật tươi, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, phát ra thanh âm đều đều vang vọng.
“Nhưng mà nếu ngươi vẫn tiếp tục im lặng không chịu nói gì, thì ta không biết mình sẽ ra sao đâu.”
Quân Dạ Hàn nhìn Quân Mặc Li nở một nụ cười tinh nghịch, đôi mắt ôn nhu tràn ngập thứ tình cảm yêu thương sủng nịch.
“Li nhi, ta để ngươi bị bắt đi không phải vì để bảo vệ địa vị Thần Hoàng cùng thần quyền của ta.”
“Không phải là chuyện này.”
“Được rồi, ta thừa nhận lúc ta đồng ý để ngươi trở thành thần hậu, ta đã chậm rãi khôi phục lại trí nhớ cùng tình cảm.”
“Thật sao? Hóa ra là còn có chuyện như vậy.” Quân Mặc Li đắc ý cười càng thêm nguy hiểm, đôi mắt xinh đẹp có chút âm u.
“Nhưng mà, chuyện ta muốn hỏi không phải là chuyện này. Quân Dạ Hàn, ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn, đừng nói sang chuyện khác nữa.”
Quân Dạ Hàn dịu dàng nhìn Quân Mặc Li, bất đắc dĩ nói.
“Ta thực sự không muốn để cho ngươi phải chịu đựng sự đau đớn khi trở thành thần, cho nên mới làm như vậy.”
“Thật sao? Vậy thì Mặc Li phải cảm ơn ngài rồi, vì đã lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573387/quyen-4-chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.