Quân Mặc Li có cảm giác, trí nhớ trong đầu hắn giống như nhiệt độ của cơ thể hắn bây giờ, không ngừng tuôn ra, sau đó lại biến mất. Sự lạnh lẽo nhanh chóng bao trùm lên cơ thể, cũng tràn ngập trong đầu óc hắn.
Mở đôi mắt hơi mỏi mệt ra, Quân Mặc Li nhẹ tỳ tay vào giường ngồi dậy, quét mắt nhìn cung điện trống trải xung quanh. Nâng tay, hắn nhìn thấy hình bông sen đang nở rực rỡ trên mu bàn tay mình, đôi mắt lạnh nhạt nhiễm chút ý cười.
Tịnh Tuyết thụy liên, là một bông hoa có được một cái tên rất đẹp, cũng có vẻ đẹp làm cho người ta vừa nhìn thấy đã phải thốt lên ngạc nhiên. Nhưng, có lẽ rất ít người biết được nó chứa trong mình năng lượng lớn đến mức nào. Một đóa hoa có khả năng làm cho một kẻ phàm trần biến thành thần, sẽ là tin tức làm cho cả thần giới phải rung chuyển.
Kéo tay áo che đi hình bông hoa đang nở rộ trên mu bàn tay, Quân Mặc Li xoay người hạ chân xuống đất, đang tì tay chống xuống giường muốn đứng dậy, tay của hắn lại chạm được một vật ở trên giường. Nâng tay nhìn xuống, Quân Mặc Li nhìn thấy một hạt trân châu. Hạt trân châu xinh đẹp, nhưng lạ lẫm, Quân Mặc Li đưa ngón tay chạm vào hạt châu dịch sang bên cạnh một chút, viên trân châu lại lăn theo, dính vào ngón tay của hắn, không thể bỏ nó đi được. Quân Mặc Li hơi nhíu mày, cầm viên trân châu lên. Viên trân châu bóng loáng, tỏa ra hơi ấm dịu dàng thấm tâm. Một lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573381/quyen-4-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.