Đêm khuya, ánh trăng chiếu sáng cả đất trời. 
Một nam tử mặc y phục trắng ngồi trên lan can cầu đá, gió đêm nhẹ nhàng phất qua, làm cho vạt áo hắn bay nhè nhẹ, ẩn ẩn hiện hiện để lộ ra hai bàn chân trắng nõn. Nam tử cúi đầu nhìn mặt nước sóng lăn tăn phản chiếu ánh trăng bạc, khoé miệng hơi mỉm cười. Một luồng hào quang trắng bắn ra từ một thân cây gần đấy, xẹt nhanh như điện về phía bả vai của nam tử áo trắng. Nam tử kia không hề cử động chút nào, đôi mắt xinh đẹp vẫn nhìn chăm chú xuống mặt nước. 
Ngay khi luồng hào quang kia sắp xuyên qua bả vai của nam tử, thì nó lại bị bẻ hướng lên trên, xẹt qua bả vai của hắn, cắt đứt mấy sợi tóc dài. 
Nam tử áo trắng nhẹ nhàng quay đầu lại, hơi vỗ vỗ vai của mình, đôi mắt trong sáng mang theo chút nghi hoặc, giống như đang không biết vì sao mà vai phải của mình lại có cảm giác là lạ. 
Một nam tử khác với một thân bạch y cực kì xuất trần xuất hiện, chậm rãi đi về phía Quân Mặc Li, đôi mắt của người này lạnh nhạt không chút dao động. 
“Điện hạ.” 
Quân Mặc Li hơi ngẩng đầu lên nhìn người kia, khoé môi cong lên, nở một nụ cười trong sáng. 
“Ta đã từng nhìn thấy ngươi rồi. Ngươi là bằng hữu của Dạ, đúng không?” 
Gặp phải đôi mắt trong suốt cùng với nụ cười đơn thuần của Quân Mặc Li, nam tử áo trắng kia không có chút rung động nào. 
“Không phải là bằng hữu.” Nam tử áo trắng lạnh nhạt lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573339/quyen-3-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.