Quân Mặc Li bỗng nhiên khẽ cười ra tiếng, tiếng cười nhẹ nhàng như tiếng chuông, đánh vỡ không khí yên lặng trong đại điện. 
Ánh mắt của mọi người lại chuyển từ trên người nam tử mặc áo trắng sang người Quân Mặc Li, không ít người cảm thấy hỗn loạn kinh ngạc, còn có chút hứng thú vui sướng phức tạp. 
Quân Mặc Li tháo ngọc bội đỏ rực trên cổ xuống, đặt nhẹ ngọc bội trong lòng bàn tay. Ngọc bội màu đỏ lửa trong lòng bàn tay trắng nõn, xinh đẹp cực kỳ. 
“Lòng của ta không ở thiên hạ, ta chỉ cần một người mà thôi.” Quân Mặc Li nhìn Quân Dạ Hàn, đôi mắt màu xanh lam sáng rọi, ấm áp như xuân. 
“Không tin vào thần, không tin vào số mệnh, lại tin tưởng thứ tình yêu không đáng tin nhất trên thế gian này…” bàn tay trắng nõn như ngọc khẽ nghiêng đi, làm cho ngọc bội đỏ rực cũng từ từ trượt ra khỏi lỏng bàn tay của hắn, rơi xuống. 
Ngọc bội đỏ rực để lại trong không trung một chút lưu quang màu đỏ, xinh đẹp lại ngắn ngủi vô cùng, làm cho người ta có cảm giác cực không chân thật. 
Người thanh niên mặc áo trắng thấy miếng ngọc bội săp rơi xuống đất, liền vội vàng lao tới bắt lấy nó. Miếng ngọc bội màu đỏ vừa mới tiếp xúc với tay của y, liền toả ra hào quang rực rỡ, ánh sáng đỏ tươi bao phủ lên khắp đạo điện. 
Lập tức, tiếng kêu ngân nga từ ngọc bội vang lên, tiếng ca của phượng hoàng, du dương lan truyền khắp cả đại điện. Thanh âm kia mang đến cho người ta cảm giác cực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573318/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.