Quân Dạ Hàn ngồi ở đế vị cao nhất trong Dương Quang điện, đôi mắt đen như đêm tối như bao trùm một tầng sương mờ mờ, môi y khẽ nhếch lên một chút. Bên dưới, những đại thần của y đang không ngừng đấu khẩu, Quân Dạ Hàn im lặng nhìn tất cả, đôi mắt không có một chút gợn sóng. Y giống như đang ngồi xem một vở kịch náo loạn, đáng cười mà cũng thật đáng buồn.
“Nếu các khanh không thể đưa ra kết luận, vậy thì để ngày mai tái nghị đi.” Quân Dạ Hàn đứng dậy, đi vào bên trong điện.
Tà dựa vào chiếc ghế dài ngọc thạch trong tẩm điện, Quân Dạ Hàn nghịch chiếc thủ liên tinh mỹ trong tay, chiếc thủ liên còn không ngừng toả ra hào quang màu đen. Tầm mắt của y cũng dừng lại ở bức tranh duy nhất treo trên tường, trong mắt vô thức mà tràn ngập nhu tình.
Mặc Li…
Từ cái nhìn đầu tiên, Quân Dạ Hàn đã biết hắn không phải là hắn.
Không phải bởi vì tính cách thay đổi, mà là linh hồn. Không có ai biết rắng, y từ khi vừa sinh ra đã có thể nhìn thấy linh hồn của những thứ có sinh mệnh, từ những linh hồn đơn thuần trong trắng, cho đến thứ linh hồn sáng rực rỡ chói mắt. Nhưng thứ linh hồn mà y nhìn thấy nhiều nhất chính là linh hồn màu xám…
Có lẽ đối với nhiều người, thì việc nhìn thấy linh hồn là một việc vô cùng may mắn. Nhưng đối với một đứa trẻ vừa sinh ra đã phải đối mặt với vô cùng vô tận những linh hồn hắc ám, thì khả năng này giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573284/quyen-2-chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.