Phụ từ Tử hiếu
“Quân phụ!”
“Quân thượng!”
Cận quý phi cùng Quân Kì Du, Quân Mặc Li nhìn thấy Quân Dạ Hàn đến, đều đứng lên hành lễ.
“Ngồi xuống đi, không cần quá khách khí.” Quân Dạ Hàn mỉm cười, đi đến vị trí chủ vị mà Cận quý phi vừa rời đi. Cận quý phi thẹn thùng ngồi xuống bên trái y, Quân Kì Du thì chạy vội đến ngồi xuống bên phải.
“Quân phụ, Du nhi đã lâu không được gặp người, con rất nhớ người.” Quân Kì Du hơi chu miệng, bàn tay nho nhỏ cầm lấy tay áo của Quân Dạ Hàn.
“A a, mấy ngày hôm trước không phải quân phụ mới gặp Du nhi hay sao? Sao lại đã thành “đã lâu không được gặp” rồi?”. Quân Dạ Hàn sủng nịnh khẽ nhu nhu mái tóc mềm mại của Quân Kì Du, khuôn mặt vốn đã tuấn mỹ vô cùng, giờ phút này tràn ngập dịu dàng, làm cho người ta không thể rời mắt.
Quân Kì Du hai má hồng hồng, tim đập thình thịch, ánh mắt si ngốc nhìn Quân Dạ Hàn, mềm nhẹ nói. “Nếu mỗi ngày Du nhi đều có thể nhìn thấy quân phụ thì thật tốt.”
“Du nhi, không thể hồ nháo, quân thượng mỗi ngày đều bận việc quốc sự, làm sao con có thể mỗi ngày đều đến quấy rầy được.” Cận quý phi nghiêm khắc giáo huấn Quân Kì Du.
“Ái phi, không sao. Du nhi rất ngoan, lại đáng yêu, trẫm rất thích.” Quân Dạ Hàn cũng ôn nhu vỗ về Cận quý phi.
“Quân thượng, ngài nói rất đúng, thần thiếp cũng rất yêu thích vẻ đáng yêu của Du nhi.” Khuôn mặt nghiêm túc của Cận quý phi lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573262/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.