Trước Cầu Phàm lâu, một thanh niên chắp tay đứng nhìn tấm bảng trên lâu, nhìn qua nhìn lại mày nhíu chặt, đột nhiên phi thân một cước đạp vỡ tấm bảng rồng bay phượng múa kia thành hai nửa, làm nó vỡ nát rơi trên mặt đất! Cầu Phàm? Thực đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Có cái gì mà cầu chứ, cậu vốn chính là một người phàm! Giễu cợt cười vài tiếng chính mình khi đó trẻ người non dạ, thanh niên đá tấm bảng vỡ tung sang một bên, từ trong ngực lấy ra một quyển sách, tìm một chiếc ghế đá trong hoa viên ngồi xuống.
Lật giở còn chưa đến hơn mười trang, liền nghe thấy hai tiếng “vút vút”, trong sân xuất hiện thêm hai bóng người. Thanh niên gấp sách lại, hì hì cười đứng dậy. “Các ngươi sao bây giờ mới tới? Ta đã ở đây đợi gần một tháng rồi!” “Đệ nói cái gì?!” Huynh đệ Yến gia hai miệng một lời, tức giận rống lên.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.