“Em đã quyết định rồi sao?” 
Vũ Nhi cảm thấy rất lạ, tại sao Đồng Niên lại hỏi câu hỏi như vậy. 
Cô trả lời: “Đương nhiên là quyết định ngày mai đi làm rồi, tại sao anh lại nói như vậy?” 
Đồng Niên lắc đầu nói: “Không có gì.” 
Ánh đèn trong phòng ngủ chiếu lên gương mặt anh, sắc mặt anh rõ ràng không được tốt. 
Bỗng nhiên, chuông điện thoại reo, Đồng Niên nhấc máy. 
Cuộc trò chuyện chỉ kéo dài chưa đến một phút, Đồng Niên đã gác máy.“Có phải là kết quả của cuộc phỏng vấn không anh?” 
 Vũ Nhi hỏi đầy quan tâm.“Anh thất bại rồi, tòa tạp chí đó không tuyển dụng anh.” 
Vũ Nhi giơ tay ra, vuốt tóc Đồng Niên, nói: “Không sao đâu, không sao đâu, anh sẽ nhanh chóng tìm được công việc phù hợp với anh. 
Hay là anh thử đi đến ảnh viện áo cưới xem thế nào?” 
“Bảo anh đi chụp loại ảnh cưới sao? Không, không, anh quyết không làm như vậy!” 
 Đồng Niên lớn tiếng nói, sau đó tiếng anh lại chùng xuống, “Vũ Nhi, anh không muốn làm kẻ nô lệ cho đồng tiền.” 
“Em hiểu hoài bão của anh, nhưng chúng ta cũng cần phải thực tế chút. 
Đồng Niên, anh không cần phải nôn nóng, may mà em đã tìm được việc rồi.” 
“Bây giờ trong sổ tiết kiệm của chúng ta còn lại bao nhiêu tiền?” 
Vũ Nhi nhẹ nhàng nói: “Em không đi kiểm tra, em nghĩ chắc chỉ còn đủ tiêu trong tháng này thôi.” 
Đồng Niên không nói thêm gì nữa.“Đồng Niên, em có một đề nghị. 
Chúng ta có thể cho thuê tầng dưới, đây là nhà riêng của gia đình anh, không có vấn đề 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-meo/140604/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.