"Hả... tại sao?" Quách Nhật Niệm Thanh cười gằn: "Bọn người Giáp Mễ các ngươi đã làm Địch ô đại nhân của chúng ta trọng thương, còn ra vẻ vô tội nữa. Chúng ta đợi các ngươi lâu lắm rồi, đừng hòng tên nào thoát được!" Y đưa mắt nhìn về phía hướng pháp sư Á La bỏ chạy, lẩm bẩm nói: "Không ngờ lão già đó mới là kẻ lợi hại nhất, ta nhìn lầm mất rồi."
"Làm... Địch ô đại nhân trọng thương?" Trác Mộc Cường Ba hiểu ra, đã có người tới trước khi họ đến Tước Mẫu, hơn nữa còn khiến Địch ô đại nhân ở đây bị thương. Thế nhưng, đối thủ cũng vừa hôm qua mới đuổi kịp họ, vậy thì những người đó là ai? Ai đã đến đây trước họ, còn khiến Địch ô đại nhân trọng thương nữa?
Nhạc Dương tuy đã bị bắt, nhưng lại là người đầu tiên có phản ứng, lập tức than thầm trong bụng: "Tính sót rồi! Lúc nhảy dù, trong đám người kia nhất định đã có kẻ bị gió thổi tạt về phía trước. Bọn chúng từ trên cao trực tiếp nhảy xuống, khả năng có người rơi xuống phía trước chúng ta cũng không phải là không có, thật không ngờ mình lại bỏ sót mất."
"Đừng lãng phí thời gian nữa! Ném hết những thứ trong tay các ngươi xuống, đừng hòng giở trò, nhanh lên!" Quách Nhật Niệm Thanh bất ngờ nghiến răng rít lên, âm thanh đột nhiên cao vút đâm vào màng nhĩ, khiến người ta không khỏi giật thót mình. Lữ Cánh Nam thầm nhủ: "Đột nhiên đổi giọng uy hiếp kẻ địch... tâm lý chiến! Y đúc rút ra từ trong thực chiến sao? Kẻ tự xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ma-tay-tang/1242860/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.