Thiên Đại Lan lặng lẽ đứng nửa phút.
Lúc này, cô đã không thể phân biệt nổi chuyện nào mới khiến mình chấn động hơn nữa: là lời cầu hôn đột ngột của Diệp Tẩy Nghiễn (nghe thì giống uy h**p hơn),hay là việc Diệp Tẩy Nghiễn lại đi cầu hôn một người ở độ tuổi như cô.
“Ừm…” Thiên Đại Lan nói:
“Tôi vẫn chưa đủ tuổi kết hôn theo pháp luật…”
Diệp Tẩy Nghiễn cũng lặng im đứng nửa phút.
“Xin lỗi” anh nói:
“Tôi quên mất điều đó.”
“Không sao” Thiên Đại Lan đáp:
“Tôi sẽ không báo cảnh sát bắt anh đâu.”
Cô cố nhịn đau, tranh thủ từng giây chạy về phía trạm xe buýt, nhưng lại bị Diệp Tẩy Nghiễn chặn lại, ra hiệu cho Dương Toàn lái xe tới.
Thời gian đi lại của Thiên Đại Lan thành công rút ngắn đáng kể.
Rõ ràng Dương Toàn không hề biết chuyện giữa cô và Diệp Tẩy Nghiễn, còn cười hỏi: mấy hôm nữa tiệc mừng của Diệp Hi Kinh, có muốn tôi tiện đường chở qua không?
Giờ đây Thiên Đại Lan hoàn toàn không thể nghe nổi cái tên này, vừa nghe nhắc đến đã đau lòng; vậy mà cô vẫn phải giả vờ như không có chuyện gì, chỉ khẽ “ừ” một tiếng.
Diệp Tẩy Nghiễn liền ngắt lời anh ta: “Tôi sẽ đi cùng Đại Lan.”
Dương Toàn cảm thán:
“Đúng là người anh tốt mà.”
Thiên Đại Lan nghĩ thầm: Đúng là đồ b**n th** thì có.
Nghĩ thì nghĩ vậy, khi xuống xe cô vẫn một mình đi mua băng cá nhân và thuốc, rồi trong căn phòng trọ ngột ngạt ẩm thấp, xử lý vết thương nơi gót chân. Tiệc mừng của Diệp Hi Kinh, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-kiem-soat-da-le/5197413/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.