Nhánh IF
Chân của Thiên Đại Lan vẫn còn run.
Cô vẫn chưa hoàn hồn sau cơn kh*** c*m tột độ vừa rồi. Cơ thể chưa, trí óc lại càng không. Căn phòng tối đến mức mắt cô vẫn chưa kịp thích nghi, không thể nhìn rõ, không thể lấy nét được gì.
Cô th* d*c, từng hơi nặng nề, rồi chậm rãi ngồi dậy. Bàn tay ướt đẫm mồ hôi ấn chặt xuống tấm ga giường.
Khoan đã.
Người đang nửa quỳ trước mặt cô là ai?
Anh đang bình tĩnh mặc lại quần.
Cũng có thể là không bình tĩnh đến thế, bởi bóng tối khiến người ta đánh mất khả năng phán đoán. Trong đầu Thiên Đại Lan là một cơn sóng thần dữ dội, như bị bão cuốn qua.
Ngoài cửa, là bạn trai của cô với giọng nói nhỏ nhẹ, xen lẫn ngờ vực lớn:
“Anh? Anh ơi? Anh à!”
Diệp Hi Kinh cao giọng hơn, hỏi thêm lần nữa:
“Anh ngủ chưa?”
Thiên Đại Lan kinh hoàng nhìn anh trong bóng tối.
Cô khàn giọng gọi:
“Anh…?”
Một lúc lâu sau, cô nghe thấy anh đáp (có vẻ là rất bình tĩnh):
“Ừ.”
Thiên Đại Lan mở miệng định hét lên nhưng bị anh lấy tay bịt miệng lại.
Mùi gỗ mun quen thuộc phả tới, xâm chiếm mũi cô nhưng trước hôm nay, đó là một mùi hoàn toàn xa lạ. Cô run lên, rồi nghe anh lên tiếng:
“Đây là một hiểu lầm. Tôi đảm bảo.”
Giọng nói rất nhanh, rất thấp, rất nặng nề.
“Xin lỗi, Thiên Đại Lan.”
Bàn tay bịt miệng khiến cô bình tĩnh lại.
Ngoài kia chính là Diệp Hi Kinh.
Anh ta từng nói, mối quan hệ của anh ta với bố mẹ không tốt. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-kiem-soat-da-le/5197407/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.