Tuổi thiếu niên bồng bột, Diệp Tẩy Nghiễn từng làm rất nhiều chuyện vượt quá giới hạn.
Khi đó, việc quản lý xe phân khối lớn chưa nghiêm, hơn nữa trong tay anh lại có rất nhiều tiền từ ông bà ngoại cho, thế là anh bỏ một khoản lớn mua một chiếc Harley-Davidson FXR, cùng mẫu với ban nhạc heavy metal lâu đời của Mỹ – DOKKEN. Chỉ riêng phí vận chuyển đã gần vạn tệ.
Chiếc xe ấy khiến anh mê mẩn được năm tháng, nhưng năm tháng sau, Diệp Tẩy Nghiễn gặp một cú ngã nghiêm trọng, suýt mất mạng. Khi bệnh tình chưa hồi phục, đúng lúc mẹ kế Lâm Di muốn có một chiếc xe mới, trong lời nói còn nhắc đến giá trị chiếc xe của anh. Diệp Bình Tây tức giận, quở trách Diệp Tẩy Nghiễn một trận, thậm chí trong lúc anh phản kháng còn dùng dao gọt hoa quả rạch vào cánh tay, để lại một vết sẹo vĩnh viễn.
Từ đó, Diệp Tẩy Nghiễn không bao giờ lái xe phân khối lớn nữa. Dưới ánh mắt vừa khẩn cầu vừa chờ mong của Lâm Di, anh đem chiếc xe ấy tặng cho bạn bè.
Về sau, Diệp Bình Tây còn lấy chuyện này ra để khoe khoang thành công trong việc “dạy dỗ con cái”. Nhưng thực chất, chỉ có Diệp Tẩy Nghiễn hiểu rõ: anh không còn chơi mô tô nữa, không phải vì sợ hãi bài học kia, mà vì anh đã chán ngấy đám bạn ồn ào thích khoe khoang đi cùng. Bỏ xe rồi, Diệp Tẩy Nghiễn lại đi tìm thú vui khác.
Anh cùng một nhóm người lớn lập ban nhạc rock, anh chơi bass. Bass thường bị đem ra trêu chọc, nhưng thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-kiem-soat-da-le/5197395/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.