Tết ở Hàng Châu lúc nào cũng ẩm ướt.
Khí lạnh và khí ấm giao thoa, trời sắp vào nồm, tường trong ngôi nhà cũ thấm đầy hơi ẩm, như một lớp sương mù phủ mãi không tan trên mặt biển.
Lưng của Thiên Đại Lan bị ép chặt vào bức tường lạnh buốt, đầu gối bị đè lệch đi. Chính tiếng mắng giận dữ và sự phản kháng ấy khiến An Thận Ngôn bừng tỉnh, anh ấy nhìn đôi môi của Thiên Đại Lan, rồi buông tay.
Được tự do, Thiên Đại Lan lập tức tát anh ấy một cái thật mạnh.
Cái tát giòn tan khiến gương mặt An Thận Ngôn lệch sang một bên, ngón tay cô như còn dính phải hơi ẩm nơi tóc anh ấy, lòng bàn tay vừa tê dại vừa nóng rát, còn tim thì tụ lại một khối lửa.
“Em có bạn trai mới rồi à?” An Thận Ngôn hỏi:
“Là ai?”
Từ tháng 11, An Thận Ngôn đã đổi kiểu tóc, để dài hơn một chút, cắt tỉa lòa xòa, phần đuôi vừa chạm đến vai. Vốn dĩ anh ấy mang sẵn tính cách âm trầm lạnh lùng, kiểu tóc mới này lại càng hợp với anh ấy.
Nhưng Thiên Đại Lan đã quên rằng, chính cô từng buột miệng nói qua: anh để tóc dài chắc sẽ đẹp hơn.
Cô không trả lời chuyện bạn trai mới.
An Thận Ngôn lùi lại hai bước, ánh mắt đau khổ nhìn cô.
“Là ai?” anh ấy hỏi:
“Bạn trai mới của em là ai? Là anh trai của Diệp Tẩy Nghiễn sao?”
“Gì cơ?” Thiên Đại Lan sững sờ:
“Anh phát điên cái gì vậy? Anh ấy làm gì có anh trai. Không, ý anh là sao?”
“Em đã thích quen với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-kiem-soat-da-le/5197391/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.