Đã gần mười giờ rồi.
Giờ mở cửa của trung tâm thương mại là từ mười giờ sáng đến mười giờ tối.
Nghe thấy Lương Man Hoa cười nói “được thôi”, Diệp Tẩy Nghiễn khẽ gật đầu, nắm lấy tay Thiên Đại Lan rồi quay người bước đi. Vừa mới nhấc chân, Thiên Đại Lan sực tỉnh:
“Đồ là của cô Lương mà!”
Anh hỏi:
“Cái nào?”
Cô đứng lại, trả lại túi đồ mua sắm cho Lương Man Hoa, áy náy xin lỗi. Lương Man Hoa tinh nghịch nháy mắt:
“Không sao, hẹn lần sau nhé.”
Diệp Tẩy Nghiễn mỉm cười:
“Xem ra lần sau tôi cũng nên thuê người đi cùng Đại Lan, bao nhiêu túi lớn túi nhỏ, chẳng lẽ xách đến đau cả tay rồi?”
Lương Man Hoa nói:
“Xin lỗi nhé, vừa rồi quả thật để Đại Lan cầm hơi nhiều.”
“Không sao” Diệp Tẩy Nghiễn dịu giọng:
“Cũng tại tôi sơ suất, thấy Đại Lan cầm thì cứ tưởng đều là đồ của cô ấy. Nếu lỡ mang đồ của em về nhà thì cùng lắm nhờ người đưa sang, chậm chút cũng chẳng sao, nhưng nếu làm ảnh hưởng đến việc em dùng thì phiền lắm.”
Thiên Đại Lan nói:
“Em cũng quên mất, thật ra cô ấy có thẻ hội viên kim cương đen, có thể yêu cầu quản gia riêng đi cùng khi mua sắm. Lần sau cứ để họ xách túi là được rồi.”
Lương Man Hoa cười đồng ý.
Thiên Đại Lan còn đang nói tiếp:
“Quản gia đi kèm mua sắm thường là nam, cao từ mét tám sáu trở lên, dáng đẹp, cơ bắp, trắng trẻo sạch sẽ. Lần sau cô có thể…”
Chưa nói hết câu, Diệp Tẩy Nghiễn đã nắm tay cô kéo đi:
“Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-kiem-soat-da-le/5197383/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.