Tuy rằng tính an toàn của nghi thức tịnh hóa không được đảm bảo, nhưng Harry một khi nằm xuống liền bị mất tri giác, vì thế, hoàn toàn không cảm nhận được nguy hiểm, chỉ cảm thấy ngủ rất thoải mái, khi mở mắt ra, cậu đã được báo rằng mình đã ngủ ròng rã hai ngày.
Harry giật giật ngón tay, phát hiện toàn thân đều không có sức lực gì, còn chưa kịp mở miệng, cậu đã được ai đó ôm ra khỏi trung tâm pháp trận.
Cậu ngửi thấy được mùi hương lành lạnh thoang thoảng hết sức quen thuộc kia, mùi hương đến từ trên người Draco, rất nhạt, rất dễ quên, nhưng cậu vẫn nhớ rõ ràng ở trong đầu.
"Em không sao," Harry mang theo ý động viên vỗ vỗ lên mu bàn tay Draco, mặc dù sắc mặt còn hơi trắng bệch, nhưng khi cười rộ lên, dáng vẻ đã không còn suy yếu nữa, "Ngoại trừ không có sức lực, còn lại đều vô cùng tốt, chỉ ngủ một giấc thôi mà. A, đúng rồi, bụng em hơi đói."
Cậu xoa xoa cái bụng, mắt to tròn nhìn Draco, hy vọng hắn có thể mang cậu đi Đại Sảnh hoặc gọi Gia Tinh mang đồ ăn đến đây. Kết quả Draco vội vội vàng vàng mang cậu đến chỗ phu nhân Pomfrey và giáo sư Snape, sắc mặt cũng không vì lời Harry nói mà thả lỏng nửa phần, hắn vô cùng căng thẳng nhìn chằm chằm vào hai người đang làm kiểm tra cho Harry.
Được rồi, tôi biết rằng mình không có nhân quyền mà, Harry buồn buồn nói thầm trong lòng.
"Cảm giác thế nào, Harry," Dumbledore kiểm tra xong pháp trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165856/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.