Lần gia nhập Hội Hoa Hồng này chỉ có tổng cộng mười một người mới tham gia, trong đó Slytherin đã chiếm hơn một nữa, hơn nữa, theo lời của Baader – mới gia nhập năm trước, đây đã là lần nhiều nhất trong gần trăm năm qua, thậm chí có một vài thời kỳ chỉ có một hai người mới, có lần còn chẳng có người nào.
"Nếu nói như vậy, có phải em nên tỏ vẻ vinh hạnh một chút, thuận tiện tự hào một thoáng vì rất nhiều thành viên là người Nhà chúng ta." Harry thầm nói.
"Em xác thực nên tự hào, Slytherin của chúng ta luôn luôn cho ra rất nhiều tinh anh, đương nhiên.... Ngoại trừ em." Draco cũng không thèm nâng mí mắt, nói.
Harry bị nghẹn một hồi, sau đó chế nhạo cực điểm nhìn Draco một chút – ha, vừa nãy tôi thật hẳn nên ghi lại lời nói hiếm thấy của cậu chủ này, thuận tiện hỏi luôn nếu tôi không có chỗ nào hơn người thì sao anh lại coi trọng tôi, không sợ hạ thấp mắt thẩm mỹ của anh à.
(Editor: Thành thật mà nói, có bạn trai như Draco thì chắc tôi suốt ngày chỉ muốn đấm vào bản mặt đẹp trai kiêu ngạo kia mất. Tội nghiệp Harry, chỉ có cưng là chịu được cái tên khó chịu đó mà thôi.)
Nghĩ đến đây, cậu nhất thời sinh ra một loại cảm giác ưu việt khó có thể dùng từ để diễn tả, đồng thời cũng vô cùng rộng lượng quyết định không tính toán với Draco. Sau đó, một giây sau....
Toàn bộ Đại Sảnh đều lâm vào một màu đen.
Harry hơi mê mang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165828/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.