Quả trái cây màu lam nhạt này không hề vui tươi như vẻ ngoài của nó, trái lại, nó cay đắng đến nỗi có thể đem đi so với độc dược của Snape, lạnh lẽo như muốn đóng băng gan phổi của người ta, trượt một đường từ cổ họng xuống dạ dày. Harry hầu như nhịn lắm mới không nôn ra.
Như bị tiếng động đánh thức, Draco nhíu nhíu mày, sau đó giãy dụa mở mắt ra. Người bình thường khi vừa mới tỉnh dậy đều sẽ còn hơi buồn ngủ, nhưng trong mắt của Draco lại hoàn toàn tỉnh táo.
"Làm sao thế?" Draco ngồi dậy, khoác cánh tay lên vai Harry, ôm lấy cậu, "Không thoải mái à?"
"Chỉ gặp phải ác mộng mà thôi," Harry tránh nặng tìm nhẹ, nhảy xuống giường, cố ý tỏ vẻ thần thái sáng láng nói, "Nhanh lên, em đói, muốn vào Đại Sảnh sớm một chút."
Draco thấy từ đáy mắt của Harry có một tia sáng xẹt qua, chưa kịp hỏi thì bị gia tinh xuất hiện mang Sữa Bò đi, ánh mắt hắn tối sầm một giây, nhưng vẫn trầm mặc, như thể tin tưởng lời giải thích của cậu, nhanh chóng mặc đồ vào.
....
Suốt cả buổi sáng ngày hôm nay, Harry đều cảm thấy dạ dày của mình tràn ngập khí lạnh, đồng thời cậu luôn lo lắng đề phòng sợ mình đột nhiên thức tỉnh huyết thống, như cái sự cố trong tiết Độc Dược lần trước.
Nhưng mãi đến tận chạng vạng ngày hôm nay, khi Pansy dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn cậu uống cạn ly cacao thứ ba để làm ấm dạ dày, chuyện cậu lo lắng vẫn không có phát sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165818/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.