Chương trước
Chương sau
Con chim lớn trắng như tuyết từ trên lưng Bằng Mã nhảy xuống, biến thành một cô gái cao gầy mặc đồ màu trắng, đuôi tóc thật dài ở phía sau được thắt thành bím tóc, đính xen kẽ vài viên đá quý màu xanh lục. Dung mạo của cô rất đẹp, có một đôi mắt màu xanh lục, đuôi mắt quyến rũ hơi cong lên, nhưng ánh mắt lại lành lạnh, khiến người ta khó có thể sinh ra ý đồ dâm loạn gì.

Bằng Mã cũng run run cả người, biến thành một thiếu niên tóc bạc, khuôn mặt còn mang nét trẻ con, trong con mắt tràn ngập ý cười dịu dàng, vừa nhìn cũng biết anh là người có tính tình rất tốt.

"Xin lỗi vì đã để hai người đợi lâu, Andrea," người thiếu niên tên là Carl đưa tay ra xoa xoa đầu Harry, "Huu đâu, còn chưa tới sao?"

Andrea.... Tuy biết rằng hiện tại mình rất có khả năng chỉ là một linh hồn nhỏ sống nhờ trong cơ thể của người khác, nhưng Harry vẫn rất muốn phun một ngụm máu – lại là cái tên này, tất cả những chuyện cậu đã trải qua đều không tránh thoát khỏi quan hệ với cái tên này.

Harry triệt để bỏ mặc cơ thể này muốn làm gì thì làm, bây giờ cậu mơ hồ có thể cảm giác được đây chỉ là một đoạn ký ức, nhưng chẳng hiểu vì sao cậu lại lấy thị giác của nhân vật chính để quan sát.

Nhưng mà, nói không chừng sau khi xem xong đoạn ký ức này, một chút nghi hoặc sẽ được giải đáp, ví như vì sao Z lại căm hận cậu, lại ví như vì sao cậu lại quen thuộc với người cá ở trong mộng kia đến như vậy. Harry quyết định chuẩn bị quan sát kỹ càng.

....

"Huu đang nghỉ ngơi, anh ấy sáng tạo ra một loài tương tự với mình, nhưng lại không biết vì sao, IQ thấp đến đòi mạng, hiện giờ anh ấy đang ở chỗ đó tìm hiểu nguyên nhân." Andrea nhún nhún vai.

Cô gái áo trắng nghe vậy khẽ cười, nhất thời hấp dẫn sự chú ý của Andrea, "Còn Dark muốn tạo ra loài gì?"

"Một loài sinh vật phép thuật có thể bay lượn trên bầu trời, chị sẽ cho bọn họ một đôi cánh cường tráng cùng khả năng tự vệ thật tốt." Dark đáp.

"Nói nhiều như vậy thì mau hành động đi, em một chút cũng không thể chờ được đến cái ngày thế giới náo nhiệt đây." Carl thúc giục.

Tất cả mọi người mỉm cười gật gù, sau đó tản ra thành bốn phía.

Harry bị mất khống chế chạy vào trong hồ nước, từ từ đi vào trong nước, cậu có thể cảm giác được dòng nước mát lạnh lướt qua da thịt, tạo nên một loại cảm giác thoải mái không nói nên lời, phảng phất như cậu và nước đã thành một thể.

Dựa theo động tác cúi đầu, cậu có thể thấy rõ mặt của chủ nhân cơ thể này.

Tóc bạc mỹ lệ, đôi mắt màu xanh lam, khuôn mặt nho nhỏ, mang theo nét trẻ con, nhưng ngũ quan lại tinh xảo không khác gì vị thần dưới ngòi bút của họa sĩ, lúc mỉm cười sẽ có một cái lúm đồng tiền nho nhỏ.

Harry cũng không xa lạ gì với khuôn mặt này, cậu đã từng gặp cô rất nhiều lần, ở trong giấc mơ của mình.

Harry không có gì phải kinh ngạc, kỳ thực từ lúc cậu nghe được cái tên "Andrea" kia, cậu đã có linh cảm mơ hồ, giờ nhìn thấy khuôn mặt này, cậu càng chắc chắn hơn.

Nhưng không biết tại sao, cậu lại có cảm giác muốn bật khóc, phảng phất như sau khi cách núi cách sông, đến khi tóc bạc mới được gặp lại người cũ. Không có nhiều lời, cũng không có cách nào nhiều lời, chỉ còn dư lại nỗi chua xót vô tận ở trong lòng.

Rốt cuộc cô là ai, Andrea, tất nhiên tôi đã từng gặp cô, thế nhưng lấy thân phận gì, từng xảy ra chuyện gì, và vì sao cuối cùng tôi lại quên mất cô?

Harry khẽ hỏi từ đáy lòng, mặc dù biết rõ Andrea không thể trả lời.

....

Cậu nhìn thấy "bản thân" múc một nắm nước, ngâm xướng lên một câu thần chú cổ xưa lạ lẫm, như một người hát lên một bài ca dao xa lạ bồng bềnh giữa bầu trời và rừng rậm, mà sau đó dâng nắm nước này về phía ánh trăng.

Harry khó có thể tin nổi vào mắt mình, những luồng ánh trăng đó truyền vào nước trong tay "chính mình", nước giống như thành trạng thái cố định bay lên không trung, mà "chính mình" nhẹ nhàng cắt vào lòng bàn tay, bôi máu màu xanh lam lên quả bóng nước kia.

Quả bóng nước kia bắt đầu biến động nhanh chóng, vặn vẹo, cuối cùng biến thành một luồng ánh sáng màu trắng.

Harry, không, hẳn nên nói là Andrea, nhìn chăm chú vào luồng sáng trắng một hồi lâu, nhìn ánh sáng kia từng chút từng chút rút đi, cuối cùng lộ ra một bóng người duyên dáng.

Raito yêu, cái bóng người vừa lộ ra kia chính là Raito yêu. Người đó đã đúng như kỳ vọng của Andrea, có vẻ ngoài mỹ lệ và mái tóc dài màu bạc, đôi mắt tinh khiết dịu dàng như nước, trên cánh tay trắng ngần có một hoa văn nhạt màu quấn quanh, như một cành hoa mọc lên từ trong đám tuyết vậy.

Harry nghe được tiếng cười của Andrea, cùng với giọng nói vui vẻ mang theo kiêu ngạo, "Cậu là sinh mệnh do tôi sáng tạo nên."

Raito yêu kia chỉ lẳng lặng nhìn cô, không nói lời nào, nhưng có thể nhìn rõ sự ôn nhu hiện lên trong mắt anh.

"Tôi sẽ tiếp tục sáng tạo ra tộc người của cậu, vì lẽ đó, tôi muốn đặt cho tộc các cậu một cái tên," giọng của Andrea rất nhẹ nhàng, như đang chìm đắm trong vui sướng cực độ, "Sức mạnh của các người đến từ mặt trăng, vậy gọi các người là Raito yêu đi."

Raito yêu kia vẫn đang mỉm cười, nhưng tiến lên phía trên một bước, cúi người xuống tôn kính hôn lên mu bàn tay của Andrea.

Andrea ngẩn ra, sau đó nở nụ cười, Harry có thể cảm nhận được cô đang rất vui vẻ.

....

Sau đó, Harry lại tận mắt thấy Andrea tạo nên rất nhiều Raito yêu, tất cả đều có mái tóc dài màu bạc. Dân số của họ càng ngày càng đông, đều tụ tập ở bên bờ nước, thành một bộ lạc đã hơi có quy mô.

Harry nhìn thấy Raito yêu mà Andrea sáng tạo cuối cùng là một đứa con nít mới đến một tháng, khuôn mặt tròn tròn, không ngừng cười "khanh khách", con mắt đã cong lại thành hai vầng trăng lưỡi liềm.

Sau khi đưa đứa bé này đến tộc người do cô tạo ra, tất cả Raito yêu đều quay về phía Andrea cúi người xuống thật sâu, sau đó liền rời đi, từ từ biến mất trong rừng rậm.

"Bọn họ sẽ phát triển thuận lợi," Harry nghe thấy Andrea tự lẩm bẩm, "Sẽ sao?"

Đương nhiên Harry biết kết cục cuối cùng của Raito yêu là diệt vong, nhưng vào thời khắc này, nghe thấy Andrea nhẹ giọng tự hỏi, đột nhiên cậu lại rất muốn che giấu sự thật tàn khốc này, muốn nói cho cô biết, bọn họ sẽ phát triển thành một tộc người hùng mạnh, vì thế, cô không cần phải lo lắng cho bọn họ.

Nhưng cậu không thể, hiện giờ cậu đang ở trong trạng thái mà ngay cả linh hồn cũng không được tính.

Không biết qua bao lâu, Andrea đứng lên từ trong đầm nước, từng bước từng bước một đi vào sâu trong rừng rậm, nhưng không cùng với hướng mà Raito yêu đã rời đi.

Harry không biết cô định đến chỗ nào, chỉ có thể bị động nhìn tất cả xung quanh, cuối cùng, bọn họ dừng lại ở một vách núi.

Merlin a, những thứ này đều là cái gì?

Harry đứng ở trên vách núi, quả thực không thể tin vào những gì mà cậu đang được chứng kiến, bên dưới vách núi là vùng đồng bằng, có vô số sinh vật phép thuật thần kỳ đang chạy nhảy, chim bay cá nhảy lẫn vào thành một đoàn, đại đa số Harry hoàn toàn không nhận ra, chỉ có một vài loài cậu nhận biết được, nhưng mà chỉ từng thấy ở trong sách.

Đây chính là...cách chế tạo sinh vật phép thật sao, cứ như vậy được chế tạo thành?

Harry cảm thấy chấn động, một sự chấn động bốc lên tự đáy lòng, ở thế giới trước mặt này, thì ra cậu lại nhỏ bé như vậy.

"Những loài này đều là sinh mệnh do chúng ta sáng tạo ra, anh hy vọng bọn họ sẽ mang đến sức sống cho thế giới."

Andrea xoay người lại, Harry nhìn thấy người đàn ông tên là Alvin kia, anh đứng dưới ánh trăng sáng sủa, trên mặt lộ ra một nụ cười thực lòng, hòa tan gương mặt lạnh lùng ngày thường.

"Em tạo ra một loài rất giống em, nhưng mà đầu của bọn họ thật giống như không thể nào phát sáng được," Carl cũng đi ra, khuôn mặt nho nhỏ nhăn thành một nắm, "Em còn thử tạo ra một ít sinh vật sống dưới biển, kết quả, không chỉ không được thông minh, ngay cả phép thuật cũng rất yếu ớt."

"Đó là do anh quá ngu ngốc." Dark cũng đi ra từ trong rừng, nghe vậy liền mạnh mẽ lườm anh một cái.

"Andrea, thế còn em?" Carl làm mặt quỷ với Dark rồi hỏi.

"Em chỉ sáng lập ra một loài duy nhất, nhưng em cho họ sức mạnh mạnh mẽ cùng trí tuệ, em hy vọng bọn họ biết cách dùng sức mạnh để bảo vệ bản thân, hy vọng họ có thể vĩnh viễn cường thịnh. Em sẽ vĩnh viễn chúc phúc cho bọn họ."

Harry nhạy cảm phát hiện Alvin sau khi nghe Andrea trả lời thì ánh mắt liền tối sầm một thoáng, nhưng rất nhanh sắc mặt lại trở lại như thường, đi tới, xoa xoa đầu Andrea, "Vậy thì rất tốt."

Đây là điều cuối cùng mà Harry được thấy, bởi vì hầu như ngay khi Alvin vừa dứt lời, trước mắt Harry liền hiện lên một mảnh ánh sáng trắng toát, đợi đến khi có thể thấy rõ ràng thì, đập vào mi mắt đã biến thành trần nhà phòng y tế.

Harry mở to mắt nhìn, có chút không chắc chắn cảnh vật trước mắt này có phải là thật không, suy nghĩ của cậu như còn bị dừng lại trong giấc mơ dài dòng kia chưa thể tỉnh táo được.

"Harry!"

Trước mắt Harry đột nhiên xuất hiện một gương mặt, trông rất đẹp trai, nhưng có hơi tái nhợt, đây là ai nhỉ.... Harry cảm thấy người này rất quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ ra được.

"Giáo sư, Harry tỉnh rồi!" Cái tên ngốc này nhìn hắn bằng dáng vẻ mơ mơ màng màng, khiến hắn hung hăng nhíu mày lại, hướng về bên ngoài hô.

Chỉ chốc lát sau, bên giường Harry liền có thêm một người đàn ông mặc áo chùng màu đen, sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm Harry như là đang nhìn kẻ thù.

Trong nháy mắt, Harry liền bị nhìn đến tỉnh lại, từng đoạn trí nhớ ngắn ngủi lập tức tràn đầy vào trong đầu.

(Editor: Quả nhiên giáo sư vẫn là liều thuốc gây tỉnh táo hiệu quả nhất! Trai đẹp vẫn không bằng giáo sư a....)

....

"Draco...." Cậu quay đầu nở nụ cười với Hoàng tử bạc kim vẫn cau mày từ lúc cậu tỉnh lại, mang theo ý động viên nhẹ nhàng nắm chặt lấy tay của hắn.

Ánh mắt của Draco dừng lại vào hai tay đang nắm chặt nhau của hai người, sau đó, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười đầu tiên suốt mấy ngày qua, bên trong đôi mắt màu xám xanh cũng rạng ngời rực rỡ ánh sao như chưa bao giờ được tỏa sáng.

"Cậu có tỏ vẻ tội nghiệp thì cũng vô dụng thôi, cậu có biết mình đã ngủ mấy ngày rồi không?! Chờ bị cha đỡ đầu của tôi dùng bài tập ép chết đi, đồ trứng thối."

Nụ cười trên mặt Harry triệt để cứng lại, một chút ấm áp cũng không có là sao, đồ khốn kia!

Tác giả có lời muốn nói: Draco thực sự rất biết cách phá hư bầu không khí, tôi tuyệt đối không thừa nhận đây là con trai của tôi....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.