Draco cực kỳ mất hình tượng nằm nhoài lên trên giường Harry, lười biếng ôm cái gối, có bao nhiêu thoải mái thì thể hiện ra bên ngoài bấy nhiêu.
"Thật muốn để phu nhân Malfoy nhìn xem con trai bảo bối của cô ấy tuân thủ nghiêm ngặt thể hiện tao nhã của Slytherin như thế nào," Harry trêu chọc, vỗ vỗ lên người Draco, "Đồ của tớ đâu, có mang theo không?"
Draco khép hờ con mắt, môi không có ý tốt lén lút vểnh lên, "Trong túi không gian ở bên trong túi tiền. Muốn thì tự mình lấy đi."
"Rốt cuộc cậu có bao nhiêu lười a," Harry oán giận, cũng ngồi lên giường, "Làm ơn xoay người...."
Lời còn chưa dứt, cậu chủ nhỏ nhà Malfoy vẫn đang trong trạng thái lười nhát đột nhiên duỗi cánh tay dài ra, Harry còn chưa kịp phản ứng thì, cả người đã lăn vào trong lồng ngực của Draco, lập tức mùi hương thoang thoảng dồi dào hơi có điểm lãnh đặc trưng trên người Draco bay vào chóp mũi Harry.
Hình như có mùi của hoa lan, thật thơm a.... Harry mơ mơ màng màng thầm nghĩ, sau đó đột nhiên phản ứng lại, liều mạng muốn thoát ra ngoài, "Đừng có trẻ con như thế, Draco, cậu mấy tuổi rồi hả?"
"Tôi cho rằng làm bạn với khách mời là nghĩa vụ phải làm của một người chủ." Tiếng của Draco từ trên đỉnh đầu truyền đến, dào dạt đắc ý.
Trẻ con! Harry lườm một cái, tuy rằng thừa biết Draco không nhìn thấy.
"Được rồi, chơi đủ chưa, mau đứng lên a. Tớ còn muốn cậu đi cùng tớ đến Gringotts đó." Harry lại đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165722/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.