Nếu để Harry làm một bảng xếp hạng những người cậu hận nhất đời mình thì, Peter Pettigrew(1) tuyệt đối có thể chen vào vị trí đầu tiên. Harry không chỉ một lần muốn lén giải trừ hóa thân con chuột xấu xí của gã, đưa cho Dumbledore.
Nhưng hiển nhiên bây giờ còn chưa được, áo choàng tàng hình còn chưa tới tay, rất nhiều chuyện làm không tiện. Có một lần, đại khái tên Petter Pettigrew đó bị váng đầu, không tính chuyện bò ra khỏi túi tiền của Ron, mà còn chạy tới dưới chân Harry. Có trời mới biết, lúc đó, cậu đã dùng bao nhiêu nghị lực mới ngăn bản thân không cho gã một cái Avada Kedavra(2).
Nhưng ông sẽ không thoải mái được quá lâu đâu, tôi bảo đảm. Harry nhìn Peter bị kinh sợ chạy về bên Gryffindor, lộ ra một nụ cười lạnh như băng.
"Con chuột kia thật quá xấu," cậu như lầm bầm lầu bầu, "Đoán chừng không sống được quá lâu."
+++++++
Lễ Giáng Sinh cứ như vậy đến gần trong oán niệm vô hạn của Harry, bọn học sinh đều đang chờ được về nhà nghỉ ngơi, nhưng trời vừa sáng, Harry đã viết đơn xin ở lại.
Draco nhìn cậu viết đơn, hình như muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại đi thảo luận với Pansy về vũ hội Giáng Sinh.
Thật ra Harry thừa biết Draco muốn nói gì khi nãy, từ góc độ của bản thân hắn, hắn muốn hỏi Harry có muốn đến trang viên nhà Malfoy hay không. Nhưng sau lưng hắn còn là một gia tộc có lịch sử lâu đời, hắn không thể không cân nhắc vì lợi ích của gia tộc.
Nhưng không sao, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/103869/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.