Mơ mơ màng màng ngủ thẳng giấc đến sáng hôm sau, Harry vẫn có chút buồn ngủ lục lọi đồ, chuẩn bị bản thân xong, mở cửa phòng ra, thì phát hiện vị nào đó ở phòng đối diện kia cũng đang đứng trong phòng khách, đồng phục học viện màu đen chỉnh tề, những sợi tóc màu bạc vàng óng cũng đã ở đúng chỗ chúng nó nên ở.
So với đức hạnh của mình quả thật là một trời một vực. Harry giật giật khóe miệng.
"Cái đầu như rơm rạ thế kia là sao," Draco ghét bỏ nhíu nhíu mày, "Quên đi, thời gian không còn nhiều, mau đi nhanh một chút."
Harry còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cậu chủ nhỏ nhà Malfoy lôi đi đến Đại Sảnh, đồng thời hắn còn không chút khách khí ném cậu tới bên cạnh Blaise và Pansy, nói trắng ra là, ở ngay bên cạnh chỗ của Draco.
Tiếp sau đó, cứ thuận lý thành chương(1),hoặc nên nói là rơi vào sương mù, Harry đã vượt qua một ngày như đang mơ. Mỗi một tiết học, cậu đều phải ngồi cùng một chỗ với Malfoy, bên cạnh là Pansy, Blaise, Goyle, Crabbe. Có lúc Daphne cũng sẽ tới. Nhưng đáng sợ nhất ở chỗ, những người này cũng không có phản ứng gì, dù chỉ là một chút, với chuyện cậu ngồi cùng bọn họ, cứ như thể chuyện này không thể bình thường hơn được vậy.
Cái này không phải đã nói rõ, con đường tiến hóa từ sư tử thành rắn của tôi càng chạy càng xa sao.... Harry cảm thấy hơi đau đầu.
"Harry, cậu làm sao vậy, sắc mặt của cậu không được tốt lắm." Pansy kỳ quái hỏi.
"Không có gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/103864/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.