“Tiểu Âu, như vậy không tốt lắm đâu…” 
Kỳ Kỳ vẫn luôn nghe, thấy vậy ló đầu ra từ trong xe. 
Nếu như bị ông chủ muội khống* biết cô ấy để Ngưng Ngưng đến quán bar, vậy đừng nói là tiền thưởng, tiền lương cũng không có đâu! 
*muội khống: cuồng em gái, chăm sóc bảo vệ em gái như gà mẹ bảo vệ gà con 
Âu Lam nhất thời đắc ý quên mình, lúc này mới nhớ nhà Nguyễn Ngưng gia giáo nghiêm cẩn, cô ấy lại là loại tính tình này, quả thực không thích hợp đi hộp đêm quẩy tưng bừng. 
“Ai da, xin lỗi xin lỗi, nói nhầm rồi.” 
Âu Lam cười ha ha, “Vậy không đi nữa, lần sau hẹn em đến chỗ khác chơi.” 
“Do em không tốt…” Nguyễn Ngưng cúi đầu. 
Lam Lam nhận được tin xong liền chạy đến chia sẻ với cô đầu tiên, nhưng cô lại không thể đi ăn mừng với cô ấy… 
“Em không có gì không tốt.” 
Nhìn ra cô đang nghĩ gì, Âu Lam ôm vai cô, xoa đầu cô nói. 
“Vậy đi, nếu em muốn bồi thường cho chị thì đưa chị đến đó, cũng tiết kiệm tiền xe cho chị, em biết đấy, chị đây nghèo lắm.” 
Lúc này Nguyễn Ngưng mới cong mắt, sau đó trông mong nhìn Kỳ Kỳ. 
Ánh mắt tấn công này, Kỳ Kỳ đâu chống đỡ được? Huống chi chỉ là lái xe đưa người qua thôi, chỉ cần Ngưng Ngưng không xuống xe là được. 
“Không thành vấn đề, lên xe!” 
Kỳ Kỳ làm dấu OK, sảng kɧօáϊ nói. 
Vì thế ba người các cô lên xe, cùng đến quán bar Âu Lam thường xuyên đến. 
Mà không ai phát hiện, phía sau các cô, một chiếc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon/1668732/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.