Nhận thấy cảm xúc của Phó Minh Viễn biến hóa, Nguyễn Ngưng chớp mắt. 
Nhìn theo ánh mắt anh, thấy tấm poster lớn của Dụ Nhược Vũ. 
Thật ra trêи tường ngoài tấm poster kia, còn có vài tấm nhỏ, nhưng tấm poster kia quá lớn, hấp dẫn toàn bộ lực chú ý. 
Sống lưng Nguyễn Ngưng lập tức cứng lại. 
Sao cô lại quên mất, trong phòng cô còn để lại rất nhiều đồ liên quan đến Dụ Nhược Vũ cơ chứ. 
Mà hiển nhiên poster này là dễ nhìn thấy nhất. 
Tuy quan hệ của anh Minh Viễn và Dụ thiên vương không tồi như lúc trước anh nói, nhưng anh cũng đã từng nói Dụ thiên vương là “bạn tồi” của anh. 
Buổi tối đối mặt với một tấm poster lớn như vậy, chỉ sợ là rất khó ngủ? 
“Ấy, anh Minh Viễn…” 
Phó Minh Viễn nhìn chằm chằm mấy tấm poster kia, sắc mặt thật sự không tốt. 
Nhưng anh không phát tác với Nguyễn Ngưng, mà thấp giọng nói: “Em đi tắm đi.” 
“Vâng ạ.” Nguyễn Ngưng cứng đờ gật đầu. 
Ngước mắt trộm liếc anh một cái, sắc mặt người đàn ông thâm trầm, đôi mắt còn đang nhìn chằm chằm poster kia. 
Cô không dám nói gì nữa, nhanh chóng xoay người vào phòng thay quần áo. 
Lục tìm váy ngủ và khăn lông trong tủ quần áo, lúc lê tới cửa, lại trộm nhìn Phó Minh Viễn một cái. 
Dưới ánh đèn, người đàn ông mặc sơ mi trắng quần âu, đưa lưng về phía cô, đứng trước giường công chúa hồng nhạt, dáng người thẳng như cây tùng, khí chất thanh nhã xuất trần. 
Nhưng lúc nhìn tấm poster tối màu trước mặt anh, luôn lộ ra vài phần lạnh lẽo. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon/1668726/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.