Nhan Tịch không biết tin tức Tạ Gia Diên chuẩn bị chuyển đến cho đến sáng. Ngày đó ở quán lẩu rất ồn ào, cô chỉ muốn ăn, hoàn toàn không nghe thấy bọn họ nói cái gì.
Vừa nghe Tạ Gia Diên sắp tới, Nhan Tịch vội vàng chạy về phòng thay quần áo, cô quay cuồng nửa ngày mới tìm được chiếc váy bông màu trắng để mặc vào, ở nhà tương đối thoải mái, sẽ không có vẻ quá cố tình.
Nhìn vào gương nửa ngày, cô lại đem tóc quấn lên, buộc nó thành quả bóng nghịch ngợm trên đầu.
Lâm Trạm nhìn thấy cô trang điểm xinh đẹp đi ra, còn tưởng rằng cô muốn ra ngoài:
"Đúng lúc, em mang cho anh một ít mì gói còn có đồ ăn vặt trở về........"
"Bên ngoài nắng như vậy, anh đi đi, em lại không đi ra ngoài." Nhan Tịch ngồi trước TV, cầm lấy điều khiển từ xa mở TV.
"Em không đi ra ngoài vậy em thay quần áo làm gì?" Lâm Trạm cảm thấy cô không thể hiểu được, lấy di động ra nói:
"Anh gọi điện thoại một chút hỏi lão Tạ đễn chỗ nào rồi."
Nói xong, hắn nhận ra điều không thích hợp.
"Em không phải bởi vì lão Tạ đến mới........?"
"Anh cảm thấy em mặc áo ngủ nghênh đón người khác phái đến có thích hợp không?" Nhan Tịch đánh gãy lời hắn, đúng lý hợp tình hỏi lại.
Xác thực không thật sự thích hợp.
Lâm Trạm gọi Tạ Gia Diên.
"Tới chỗ nào rồi?"
Bên kia nói đã đến dưới lầu rồi, hắn vội vàng đi đến huyền quan thay giày "Được được được, tớ xuống ngay".
Nhan Tịch trộm liếc mắt nhìn cánh cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon-tam-phan-ngot/437513/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.