Nhan Tịch cảm giác được xung quanh có rất nhiều nữ sinh đang trộm nhìn qua, chắc anh ấy ở trường học là một nhân vật rất phong vân đi.
Cá hầm ớt ở lầu 3, gần tới giờ cơm nên người đặc biệt nhiều.
Tạ Gia Diên chọn cái bàn gần vị trí cửa sổ để Nhan Tịch ngồi xuống chờ, anh đi lấy đồ ăn khi về còn mang thêm ly trà sữa đưa tới trước mặt Nhan Tịch.
“Cảm ơn anh.” Cô nói xong, cắm ống hút vào.
“Uống ngon sao?”
“Đương nhiên rồi!” Nhan Tịch gật đầu như gà mổ thóc, hỏi lại anh:
“Sao anh mua có một ly? Là không thích uống sao?”
“Hội trưởng béo.”
“.........” Cô nháy mắt có cảm giác tội ác.
Trà sữa trong tay đột nhiên không còn thơm nữa, Nhan Tịch yên lặng đẩy xa vài phần, thở dài nói:
“Nam sinh các anh cư nhiên cũng sẽ có lúc bối rối như vậy.”
Tạ Gia Diên thấy cô không uống, khẽ nhíu mày. Xem ra anh là nhắc nhở đến cô.
Cá hầm ớt lúc này ở trên bàn Nhan Tịch vực dậy tinh thần, ước chừng là không ăn cái gì nhưng lập tức cầm đũa chuẩn bị ăn uống thỏa thích.
“Anh, em có thể ăn không?” Cô không quên trưng cầu ý kiến Tạ Gia Diên.
“Có thể.”
Tạ Gia Diên vừa dứt lời, cô liền gắp một miếng thịt cá bỏ vào trong chén anh.
“Cảm ơn anh đã nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy,, cứu vớt em lúc nước sôi lửa bỏng, nếu không em sẽ lẻ loi hiu quạnh mà đi lạc trong ngôi trường to lớn này. Chỉ muốn miếng thịt cá này biểu đạt nội tâm cảm kích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon-tam-phan-ngot/437511/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.