Sau khi dùng hết một trăm tệ cuối cùng, Đào Từ sắp sụp đổ, cậu phải làm sao đây? Không phải cậu bị ung thư mà giờ chết đói sao?
Cuối cùng khi bình tĩnh lại, cậu mới nhớ ra mình có thể sử dụng pháp luật hợp pháp để bảo vệ quyền lợi của mình và định gọi điện cho hai bệnh viện đã chẩn đoán nhầm để yêu cầu bồi thường, nhưng điện thoại di động của cậu lại bị kẻ trộm lấy mất.
Đào Từ ngồi trên bờ biển đối với biển rộng mà cười khổ, có lẽ cậu không nên gọi là Đào Từ mà là Đào xui xẻo.
Có ai xui xẻo hơn cậu không?
Ồ, đúng, đúng, có vị kia thật sự bị ung thư gan, Đào tiên sinh.
Sau vài phút lặng lẽ tưởng nhớ ông, Đào Từ sôi nổi trở lại. Chẳng phải chỉ là không có một xu dính túi sao? Chỉ cần kiếm tiền là được rồi. Cậu có tay chân, có sức khỏe, sợ không kiếm được tiền mua tiền vé máy bay trở về Trung Quốc ư?
Cậu bắt đầu cố gắng tìm việc làm, nhưng hộ chiếu của cậu sắp hết hạn và khu vực địa phương không cho phép khách du lịch tham gia vào bất kỳ ngành nghề nào.
Sau khi đói được một ngày, cậu lại trên bờ vực suy sụp.
Ngay khi cậu đang phân vân không biết có nên vay một số tiền từ người chủ người Hoa mở quán trà hay không, cậu nghe thấy một vài nhân viên trong quán đang thảo luận về một ngôi sao lớn đến từ Trung Quốc bằng tiếng Anh.
"Người đàn ông Trung Quốc quyến rũ, hình như anh ta đã đến đây vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon-ca-tu/244499/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.