11
Hôm đó, Triệu Lệnh Minh sau bao ngày xa cách đã đến viện của ta, cùng ta dùng bữa. Vừa đặt đũa xuống, Nhạc Nhi đã vội vã lao vào viện.
“Phu nhân, xảy ra chuyện lớn rồi, đại tiểu thư…,” nàng thở hổn hển, “đại tiểu thư tranh cãi với thiếp thất và Thẩm đại nhân, đánh nhau rồi.”
“Lỡ tay… lỡ tay giết chết Thẩm đại nhân rồi.”
Ta trở về Lâm phủ, vừa bước vào cửa thì mẫu thân đã tát ta một cái. Cái tát đó đánh mạnh đến mức tai ta ù đi.
Lúc đó Triệu Lệnh Minh mới phản ứng, hai thị vệ bên trái bên phải giữ chặt mẫu thân: “Nhạc mẫu, ta kính trọng người là mẫu thân của Vân Nghi, nhưng nếu người không xứng với từ ‘mẫu thân’, đừng trách tiểu tế vô lễ!”
Phụ thân vẻ mặt đầy u sầu, sát hại quan viên triều đình là tội lớn, ông đã mất một đứa con gái, không thể mất thêm đứa nữa. Lúc này, ông vẫn im lặng, giống như đã im lặng suốt bao năm qua.
Mẫu thân gào thét, hét lên: “Là ngươi! Là ngươi, đồ tiện nhân! Hại chết Thư nhi của ta, chính ngươi đã đưa người vào phòng của Thẩm Đồ Nam để hại chết con ta! Ngươi đúng là kẻ độc ác, làm sao ngươi có thể nhẫn tâm đến vậy! Tại sao người chết không phải là ngươi!”
Triệu Lệnh Minh nghe thế mặt liền sa sầm: “Nếu Lâm Vân Thư có được một phần hiếu thuận của Vân Nghi, cũng không đến nỗi như ngày hôm nay. Người sống uổng công nhiều năm như vậy, mắt mờ chẳng nhìn rõ người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hoa-thanh-ngoc/3618426/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.