7
Tô Tiểu nghe tin Triệu Lệnh Minh ở lại chỗ ta liền nổi một trận lôi đình.
Ngày hôm sau nàng đến thỉnh an ta, nhưng thực ra là để cảnh cáo, mở miệng là tình nghĩa thuở thiếu thời, khép miệng là thề sống thề chết.
Ta chỉ cười mà nghe, lộ ra vẻ ngưỡng mộ.
Tô Tiểu có lẽ thấy chán, biết ta chỉ là một kẻ vô dụng, mặc nàng muốn làm gì thì làm, liền hừ một tiếng rồi phất tay áo bỏ đi.
Ta nhìn theo bóng dáng nàng tức giận rời đi còn nụ cười vẫn đọng trên môi.
Cái cách nàng làm thật giống với trưởng tỷ của ta.
Không trút được giận lên ta, Tô Tiểu liền dày vò Triệu Lệnh Minh.
Mấy ngày liền, nàng đều từ chối không cho Triệu Lệnh Minh vào phòng.
Ban đầu Triệu Lệnh Minh còn làm bộ ở lại thư phòng, nhưng chẳng bao lâu sau hắn không còn giả vờ nữa, mà bước vào viện của ta.
Thanh mai trúc mã, tình nghĩa sinh tử, cũng chỉ là cảm xúc nhất thời của nam nhân, còn chân tình của hắn, thì chẳng đáng để tâm.
Tô Tiểu cũng hoảng sợ, liền nhờ người gửi thư nói mình không khỏe, thiết tha mời gọi Triệu Lệnh Minh.
Nếu như nàng có thể mãi mãi như ánh trăng sáng thì thôi, nhưng lần này nàng đã để lộ sơ hở, xem ra cũng không đáng lo ngại.
Sự đặc biệt của nàng dường như cũng không phải là không thể thay thế.
Triệu Lệnh Minh chuyển qua chuyển lại giữa ta và Tô Tiểu, vừa tham lam khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hoa-thanh-ngoc/3618424/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.