Nhị Linh bắt đầu luống cuống lo sợ khẽ đưa mắt nhìn Hình Quyên ở ngay đó như cầu xin . Hình Quyên thấy được Nhị Linh này không còn dùng được thì đành tránh né ánh mắt đường cùng đó, cô ra tiến lại chỗ của Hoắc Dạ Liên ôm nhẹ tay anh nói nhẹ
"Liên... chắc cô ấy không cố ý đâu, chắc... chắc do hiểu nhầm gì đó đấy "
Hình Quyên vừa dứt lời thì bị Hoắc Dạ Liên nhìn với ánh mắt lạnh nhạt, anh nhẹ nhàng buông lời nói nhưng những lời nói đó chứa đầy ẩn ý
"em nói như vậy có nghĩa là anh đang đổ tội cho cô ta "
Hình Quyên khẽ rùng mình buông nhẹ tay của Hoắc Dạ Liên ra cô ấp úng nói
"không.... em không có ý đó "
Hình Quyên không thấy Hoắc Dạ Liên nói gì cô ta khẽ nói tiếp
" Liên em... em muốn lên phòng nghỉ ngơi "
Hoắc Dạ Liên có tính đa nghi cao nhưng cũng cho qua anh gật đầu
"Ừm.... em nghỉ ngơi cho khỏe đi "
Hình Quyên lặng lẽ đi lên phòng, cô ta đi ngang qua ánh mắt cầu xin của Nhị Linh không khiêm nhường gì mà đưa ánh mắt cảnh cáo rồi lướt qua như không có ý gì.Giờ đây Nhị Linh như hết hi vọng thật
Triệu Bân từ ngoài đi ngang qua mặt của nhị Linh không chút chần chừ gì mà nói
"Hoắc Thiếu anh gọi tôi đến đây có việc gì không "
(khi nãy đang ngủ thì Hoắc Thiếu gọi dậy, đúng là đen lắm mà )
Triệu Bân nghĩ xong khung cảnh ở nơi đây anh cũng phần nào biết được chuyện và anh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-di-anh-sang/164562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.