Trình Quý Hằng hơi híp mắt không nói lời nào đánh giá Tô Yến.
Anh có khả năng đánh giá phẩm chất tâm lý của đối thủ.
Dù sao thân là bác sĩ, tâm lý sao có thể thấp như vậy? Tất nhiên, Tô Yến có thể làm điều đó để đạt được mục đích cuối, không sợ mất mặt mà nói lời xin lỗi với anh.
Nhưng điểm thay đổi đấy rất nhỏ, nên đối với anh không đáng kể. Ngược lại còn khiến anh cảm thấy, diễn biến của tình huống này ngày càng thêm thú vị.
Anh thừa nhận mình là một kẻ lưu manh thực sự, anh cũng đáng ghét hơn người khác rất nhiều, bởi vì anh biết mình là một tên lưu manh, nhưng lại muốn giả vờ mình là một người đàn ông chính trực.
Tô Yến chính là loại người này.
Bác sĩ Tô chơi còn chưa chán, vậy thì cùng anh ta chơi một lúc đi, để anh ta chơi đến vui vẻ, chơi đến tận hứng.
"Xem ra bác sĩ Tô vẫn ghét tôi, cảm thấy tôi là một người nguy hiểm". Trình Quý Hằng bất lực cười khổ, quay đầu nhìn Đào Tử. "Cô cũng nhìn cũng thấy rồi đó. Tình hình thế này, tôi làm sao về nhà cô được? Cô muốn sau này ngày nào cũng cãi nhau với bác sĩ Tô sao?" Giọng điệu của anh vô cùng chân thành, thậm chí còn mang theo vài câu chân thành khuyên nhủ: "Tôi đã nói rõ rồi, tôi không muốn giữa cô và bác sĩ Tô lại xảy ra cãi vã, cô không cần khuyên tôi, tôi quyết định sẽ không đến nhà cô".
Anh ngậm miệng không nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dao/2683046/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.