Kì động dục của Yêu Hồ giằng co kéo dài ba ngày.
Ba ngày hai người không ngừng nghỉ ‘vận động’, thời gian nghỉ ngơi cũng là Yêu Hồ xụi lơ nằm một chỗ để Đại Thiên Cẩu đút cơm.
Kết giới của Đại Thiên Cẩu vẫn không có phá bỏ, cho dù rời đi nấu cơm cho Yêu Hồ cũng là đêm khuya. Suốt ba ngày này, nhóm thức thần trong liêu không thấy bóng dáng của Yêu Hồ cùng Đại Thiên Cẩu xuất hiện.
Bát Nhã mỗi ngày đều đến phòng Yêu Hồ tìm người một lần, mỗi lần lại phát hiện kết giới vẫn còn đó thất vọng trở về.
Ngày thứ tư đến, kết giới bị phá bỏ. Bát Nhã vui vẻ đẩy cửa đi vào, vừa tiến được một bước thì bị một cơn gió cuốn đẩy nhẹ ra ngoài. Bát Nhã ngồi phịch dưới đất còn chưa phục hồi tinh thần, hoảng sợ nhìn Đại Thiên Cẩu cùng Yêu Hồ trong phòng.
“Đừng quấy rầy, Yêu Hồ vừa mới ngủ.” Đại Thiên Cẩu bưng bát cháo ăn dở của Yêu Hồ mang đi, quay lại dặn dò Bát Nhã.
Bát Nhã mở to hai mắt, đợi đến lúc Đại Thiên Cẩu đi khuất một đoạn cũng chưa đứng dậy được.
“Cái tình huống quái quỷ gì thế này????”Bát Nhã gặp được Yêu Hồ đã là buổi sáng hôm sau.
Cây anh đào ngoài đình viện chẳng biết từ lúc nào đã một mảnh ngàn đóa hoa hồng phấn chen chúc đua nở. Hoa anh đào xum xuê tụm lại một chỗ thắp sáng đình viện, cũng thắp sáng lòng người.
Yêu Hồ vắt vẻo ngồi trên cây, ngẩng đầu nhìn cảnh sắc, Bát Nhã bên tai lải nhải không ngừng nghỉ.
“Ngươi thế quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dao-tung-huong/244594/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.