" Thiếu gia người không bị sao chứ.."
Khi Phương Vỹ vừa bước đến phòng hội nghị chuẩn bị cho việc giải cứu Hắc Tuyên như dự định. Thì trên đôi mắt hắn một bên hiện lên một vết bầm giống vừa bị ai đó vừa tấn công không lâu.
Ai ở Bạch Gia này lại to gan như thế, kẻ đó một bị điên hay là chán sống thì mới dám làm ra việc thế này. Mà khả năng cũng không cao. Không nói về thân thủ, nói đến công nghệ hiện đại Phương Vỹ chế tạo ra có tốc độ né đòn vô cùng chuẩn xác thì sao có thể.. Nghĩ đến đây mọi người tối sầm mặt lại, chỉ có một người có khả năng thực hiện việc này. Người đó không ai khác là Lưu Tiểu Thư, Lưu Mộng Lâm nhà ta.
Mọi người cố gắng nén nụ cười lại, trông mặt ai cũng hơi đỏ bừng cúi đầu. Thiếu gia nhà họ đã làm ra chuyện xấu gì mà lại bị ăn đòn thế kia. Cô gái nhỏ nhà chúng ta thật quá mạnh mẽ mà.
Phương Vỹ từ khi sinh ra đến đây hắn chưa từng bị mất mặt đến thế này. Cảm giác tức giận dâng lên, hắn quay qua nhìn người phụ nữ đi bên cạnh, cô mang theo nét mặt thật sự vô tội đưa mắt nhìn lại hắn. Không trách cô được. Buổi sáng mà hắn còn tính giở trò lưu manh với cô ư, theo phản xạ Mộng Lâm chỉ muốn đưa tay đấm tới để cảnh cáo mà thôi. Ai ngờ ai kia đối với cô hoàn toàn không có đề phòng, cũng không nghĩ cô lại ra tay, còn cô thì nghĩ ai kia có bật chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dao-hoan-tinh/1107902/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.