- -
Cuối cùng Phương Vỹ cũng cúi xuống nhìn Mộng Lâm đang úp cả mặt vào ngực mình vừa run rẩy vừa nũng nịu. Thật tình hắn đang rất nóng giận nhưng không có cách nào làm tổn thương người con gái trong lòng này được. Mọi uy quyền của hắn khi đứng trước mặt cô đều hóa hư không.
Hắn đã thầm khẳng định với người Bạch Gia là sẽ cưới cô làm vợ. Vậy mà giờ cô tay trong tay với thiếu gia của Hắc Gia mới đáng sợ chứ. Mặt mũi hắn còn biết để đâu. Phương Vỹ thật sự rất phẫn nộ. Nhưng giận thì cũng đã giận, nhìn cô khép nép biết lỗi hắn cũng không muốn mạnh tay với cô. Gặp ai khác chắc hắn quăng thẳng lên mặt trăng không thương tiếc.
" Nói..."
Phương Vỹ cất giọng có chút kiềm nén lửa giận nhìn cô. Mộng Lâm lúc nào cô nhanh nhẹn, chứ mỗi khi cô đối diện ánh mắt Phương Vỹ thì ngay lập tức hóa thành con mèo ngốc ngay. Cô nhìn hắn còn mở miệng lắp bắp hỏi lại:
" Nói... Nói gì...??? "
Vẻ ngây ngốc này của cô khiến hắn trong lòng có chút bối rối, không biết nên giận hay nên cười nữa.
" Em nói xem..!! Tại sao cứu hắn ta? "
- " Chúng em cùng ở nơi nguy hiểm, em không thể thấy chết không cứu.."
- " Em...!! Em có biết hắn ta là ai không hả..?? "
- " À, cái này em biết, anh ta nói anh ta là Hắc Kiến Văn của Hắc Gia.."
- --
Nghe xong câu này mặt Phương Vỹ lạnh tanh nhìn cô không chớp mắt. Cả Nhất Nhị Vương cũng không ngừng lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dao-hoan-tinh/1107888/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.