Bước vào phòng, Tô Niệm nhìn mọi thứ xung quanh có chút lạ lẫm, thật sự căn phòng này rất lớn, nhìn sơ qua tiện nghi cũng rất đầy đủ, nhưng mà cảm giác khá u tối bởi hai màu trắng đen của căn phòng.
Đôi chân có chút đau, Tô Niệm cởi bỏ đôi giày ở chân mình ra, đi đến cạnh giường ngồi xuống. Đôi mắt thoáng buồn, thân hình nhỏ bé rút lại nơi góc giường, hai tay bó gối, cảm giác lớn nhất trong lòng cô lúc này chính là sự trống trãi, cô không biết mình phải làm gì cũng chẳng biết ngày mai sẽ ra sao. Nhưng cô biết nơi này chính là không đơn giản, một khi đã bước vào, khó lòng mà thoát khỏi. Nhưng ngoài việc chấp nhận ở lại đây cô cũng chẳng còn bất cứ lựa chọn nào khác nữa.
Mẹ cũng bỏ cô rồi.
Gục đầu tựa gối, những dòng nước mắt nóng hổi mang theo nổi cô đơn chảy dài ướt đẫm cả chiếc váy trắng tinh. Mai này không biết cô phải một mình chống chọi lại với thế giới này như thế nào nữa. Cảm giác lẻ loi, đơn độc cứ thế bao trùm lấy thế giới nhỏ bé của cô mà tồn tại.
Có tiếng gõ cửa, đôi tay loạn xạ quệt đi tất cả những thứ nhem nhuốc trên mặt mình, Tô Niệm với đôi chân trần tiến đến cánh cửa. Vừa mở cửa, trước mặt cô là tên béo bặm trợn khi nảy. Không được bình tĩnh cho lắm, Tô Niệm lần nữa đề phòng lùi lại phía sau, nghi ngờ nhìn hắn.
"Có...có chuyện gì?"
Ban đầu nhìn đứa con gái này, hắn cũng chẳng ưa gì cô là mấy, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dang/533120/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.