Một ngày mới lại đến nhưng không được bình yên như mọi ngày
-Bảo Ân sao cô ngồi ở đó hoài vậy, chỗ của cô ở trên này cơ mà. Hy nói
-à ừ tôi……bây giờ tôi sẽ lên
Đang định đứng lên đi thì bổng một giọng nói làm tôi không thể nhấc chân đi nỗi
-Bảo Ân, cô mà đi thì đừng bao giờ nhìn mặt tôi. Hắn nói
Xin hai cậu để tôi yên đi mà, sao tự dưng tôi lại có giá quá vậy nhưng mà có giá kiểu này thì tôi thà vô giá rẽ tiền còn hơn.
Trong khi tôi đang lên giá thì Hạ Băng trở nên thừa thải ở đây, ánh mắt sát thủ của cô ta nhìn tôi bằng ánh nhìn rất đáng sợ như thể chỉ cần không có ai ở đây là cô ta sẽ lập tức nhảy xổ vào ăn thịt tôi vậy. Bây giờ tôi mới thấm cái câu “Băng chó mẹ” của chị Tú
Cảnh hai người con trai đang giành giật một cô gái nhanh chóng thành chủ đề được mọi người bàn tán.
Tôi vẫn đứng yên như trời chồng chẳng biết nên đi đâu chỉ biết chấp tay lạy hai người họ để cho tôi bình yên.
-Ân cô sao còn đứng đó, mau lên đây lời lớp trưởng nói cô không nghe à
-lớp trưởng thì có cao hơn anh trai không? Ân cô cứ ngồi ở đây để xem hắn ta làm gì được cô
Cuộc chiến ngày càng gay cắn mãi cho đến khi cô giáo bước vào lớp, vẫn là cái giọng của bà sát thủ khi lớp như cảnh chợ vỡ
-các anh các chị im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-can-toc-xoan-la-em/1975424/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.