Kéo vali đi xuống lầu đã có bác Tuấn đợi sẵn, nó tạm biệt chị Diệp, ánh mắt nó ngó ngiêng như đang kiếm tìm ai đó, đứng trước cửa hướng mắt nhìn lên lầu như đang chờ đợi hình bóng của ai đó nhưng tất cả đều vô vọng.
-cháu chuẩn bị xong hết chưa_ bác Tuấn hỏi
Nó gật đầu
-vậy chúng ta đi thôi, bác đưa cháu ra bến xe
-dạ
Kéo vali bước đi trong vô thức, lòng nó chợt dâng lên cảm xúc khó nói giống như nó đang còn lưu luyến điều gì đó, ra khỏi nhà nhưng đôi mắt cứ hướng về cửa sổ phòng của ai đó như đang chờ đợi ai đó sẽ ra mà chào tạm biệt lần cuối.
Ngày hôm nay nữa thôi nó sẽ không còn gặp hắn nữa, sẽ không còn thấy cảnh nhộn nhịp nơi sài thành nữa.
….……….
Thoắt cái nó đã về đến quê, căn nhà nhỏ xinh xinh đầy ấm cún, nơi đây có ba mẹ có anh em sẽ không sợ cô đơn không sợ ai bắt nạt nữa.
Vừa mới tới cổng đã thấy ba mẹ nó từ trong nhà chạy ra đón nó vào trong nhà
-con đi đường xa vất vả không?_ mẹ nó sốt sắng hỏi han
Nó lắc đầu -không ạ
-vào nhà đi Ân, ba mẹ cùng các em nhớ con lắm
Ngay lúc này cảm giác ấm cúng của gia đình lại quay về, đây mới thật sự là hạnh phúc
-chị Ân về rồi _ Bảo Sang, em trai nó năm nay 8 tuổi mừng rỡ reo lên
Còn cô em gái của nó tên là Bảo Trang mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-can-toc-xoan-la-em/1975410/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.