Ba đôi mắt cùng nhìn một người, bọn họ hình như ai cũng nghĩ nó đã phá hỏng tranh của Hậu
-tôi….tôi không có làm, tôi không biết gì hết, lúc tôi vào là đã thấy như vậy rồi
Cũng khó trách bọn họ được, trong trường hợp này ai cũng sẽ nghĩ là do nó làm thôi
Bích Hậu lau dòng nước mắt rồi mỉm cười nói
-không sao đâu, tôi có thể vẽ lại được
Cô ấy thực sự không giận sao?
-tôi sẽ giúp cô_ hắn nói với Hậu
….……..
Ngồi trong phòng Hy, nó không thể thôi nghĩ về chuyện lúc nãy, nó thật sự không có làm gì hết, sao mọi chuyện lại trùng hợp như vậy
Lúc này Hy bước đến cạnh nó, đưa cho nó cốc nước
-uống đi, không sao đâu, Hậu không trách cô đâu
Nó ngẩng mặt lên nhìn Hy, nó không có làm sao phải sợ cô ta trách chứ, phải chăng Hy cũng nghĩ là do nó phá bức tranh ấy không
-tôi…….thật sự không làm mà_ nó cố thanh minh với Hy
Hy gật đầu -tôi biết rồi. Thôi đừng nghĩ nhiều nữa, em ấy tài lắm sẽ nhanh chóng vẽ lại bức khác thôi
….……………
Bàn tay cô gái sờ nhẹ lên những nét rạch trên bức tranh tuyệt đẹp kia, ngày mai là phải nộp tranh rồi, cô biết phải làm thế nào đây, chẳng lẽ cô phải bỏ thi sao? Nghĩ đến đây những giọt nước mắt từ từ lăn trên má làm ướt đẫm khuôn mặt xinh đẹp của cô
-cô sao vậy, tôi sẽ giúp cô_ hắn nói
Cô gái cười nhẹ, vội gạt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-can-toc-xoan-la-em/1975392/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.