Sáng nào cũng phải dậy sớm đi học làm tôi cảm thấy thật mệt mỏi, ước gì có loại thuốc nào không cần học cũng thông minh. Haizzz tôi bước từng bước nặng chịch ra khỏi phòng đi như người mớ ngủ, vừa bước chân ra khỏi phòng thì đã thấy hắn ló đầu ra rồi, đột nhiên tôi tỉnh ngủ hẳn ra, tốt nhất là tôi nên tránh xa hắn, tôi vội vô phòng đóng sập cửa lại chờ hắn đi khỏi mới dám ra ngoài.
Lúc ăn sáng cũng vậy tôi thấy hắn ngồi chỗ nào là tôi ngồi chỗ khác ngay. Tôi né hắn như né tà ấy mà chắc hắn không để ý đâu, mặt hắn lạnh như tiền ấy.
Hôm nay xe của hắn đã được sửa nên hắn đi moto tới trường còn tôi thì cứ chung thủy với xe buýt thôi, đi hoài cũng quen.
Tới lớp, tôi thấy có gì đó lạ lạ sao mọi người cứ nhìn tôi rồi cười cười vậy nhỉ? Mà thôi kệ ngồi xuống đã rồi tính, tôi thả cặp lên bàn rồi ngồi xuống ghế, tôi vừa ngồi xuống thì bổng một âm thâm kì lạ phát ra “bẹt bẹt” nghe cứ như là tiếng đánh rấm vậy, nhưng âm thanh đó là từ tôi sao, tôi vội đứng lên rồi lại ngồi xuống lần nữa "bẹt bẹt bẹt". Ôi không thể tin được tôi nhìn xuống ghế thì ra là tôi đã ngồi lên cái kèn. Ôi mẹ ơi là ai đã bỏ nó ở đây vậy, thật là mất mặt. Mọi người xunng quanh thì cứ nhìn tôi cười phá lên rất khoái chí.
Tôi xấu hổ chạy ra nhà vệ sinh, nơi này chắc là nơi yên tỉnh nhất rồi đợi lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-can-toc-xoan-la-em/137933/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.